Những 'xiềng xích trên cơ thể Diêu Linh Nguyệt được tháo bỏ triệt để.
Cánh tay cứng ngắc của cô nhẹ nhàng buông xuống, nhưng cô vẫn đứng thẳng trong quan tài, nhìn chằm chăm Tô Tử Du.
Khi cậu di chuyển, đôi con ngươi của Diêu Linh Nguyệt cũng đảo theo.
Tô Tử Du bước về phía nào thì cổ Diêu Linh Nguyệt cứng đờ và vặn về hướng đó.
Bây giờ Tô Tử Du đã không còn giống lúc mới sinh nữa, nhưng dường như Diêu Linh Nguyệt vẫn cố xác nhận cậu có phải con trai của cô hay không, cứ như vậy đảo con ngươi theo bước chân cậu hết lần này tới lần khác, không biết chán chường.
Tô Tử Chiến nói: "Trước tiên chúng ta về nhà cái đã!"
Nghe tiếng nói của cậu, Diêu Linh Nguyệt lập tức đảo con ngươi, sau đó nhìn đăm đăm vào cậu.
Tô Tử Chiến hơi mất tự nhiên, dù người phụ nữ trước mặt rất có thể là mẹ cậu.
Nhưng cậu bình tĩnh hơn Tô Tử Du nhiều, cậu không khỏi nghĩ đến dáng vẻ Diêu Linh Nguyệt giơ tay nhảy trong quan tài ban nãy, chỉ cảm thấy người phụ nữ này vẫn là một cương thì
Túc Bảo hỏi: "Sư phụ, bây giờ mợ cả vẫn là cương thi phải không?” Kỷ Trường lắc đầu, im lặng một lát rồi nói: “Bây giờ cô ấy đã là xác sống rồi.” Không thể coi Diêu Linh Nguyệt là con người nữa.
Kỷ Trường thầm thở dài, cứu Diêu Linh Nguyệt ra ngoài thì gia đình Tô Nhất Trần được đoàn tụ vui vẻ rồi...
Ấy nhưng, đây chắc chắn không phải là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710866/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.