Chương trước
Chương sau
Diêu Linh Nguyệt không hiểu nhổ răng cửa có nghĩa là gì.

Nhưng vào lúc này, cô cảm nhận được khí thế trấn áp đặc biệt của Túc Bảo, cô im lặng trong giây lát.

Túc Bảo tiếp tục rút những chiếc đinh ra, nhưng trước khi rút chiếc định thứ hai, Diêu Linh Nguyệt lại bắt đầu vùng vẫy sau lưng.

Hang động được bao phủ bởi những lá bùa, dây leo quấn bốn phía, khi rút đỉnh ra, những lá bùa bị dịch chuyển khiến võ đường trong hang sụp đổ, cục đất và sỏi rơi xuống lã chã.

Lòng Tô Tử Du không khỏi căng thẳng, có lẽ hang động này không thể tiếp tục chống đỡ.

Kỷ Trường hét lên: "Túc Bảo!"

Dường như chiếc đỉnh đóng vào xương không thể rút ra được, sợi dây màu đỏ trên cổ tay Túc Bảo lấp lánh, cho thấy bé đã dùng rất nhiều sức lực, chẳng ngờ võ đường do Diêu Kính Vân bài trí cũng có chút bản lĩnh.

Túc Bảo tức giận, bởi bé đứng gần quan tài nhất nên thấy rõ móng tay trên xương tỳ bà và xương hông được nối liền với xương và thịt của mợ cả, đám đinh này phát triển cùng thịt và xương.

Đây là điều mà con người có thể làm ra ư?

Túc Bảo tức giận xua tay hét lớn, một cơn gió mạnh bay ra, toàn bộ bùa chú xung quanh lập tức cháy rụi!

Bùa cháy đốt cháy dây leo, trong ánh lửa, Túc Bảo giẫm lên vai Diêu Linh Nguyệt, cầm một cây định đang cắm vào xương rồi hét lên: “Lên!”

Trên đỉnh đầu bé có hai nhúm tóc đáng yêu đang lay động trong gió, bé như đang đứng trong một vòng xoáy vô hình.

Rắc rắc!

Sáu chiếc đinh còn lại đều bị kéo ra bởi một lực vô hình, lực mạnh đến nỗi những chiếc đinh bay ra khỏi người Diêu Linh Nguyệt rồi găm chặt vào vách hang.

Tô Tử Du trợn mắt há hốc miệng nhìn em gái nhỏ bé trong ánh lửa.

Khuôn mặt bé lạnh lùng và nghiêm túc, trong mắt bé tràn ngập ánh sáng kỳ lạ như có ngọn lửa thiêu đốt.

Lúc này trên người bé thực sự toát ra khí thế lạnh lẽo, tất cả yêu ma quỷ quái đều phải bò rạp khi nhìn thấy bé!

"Oa... em gái ngầu quá..." Mắt Tô Tử Du lấp lánh ánh sao.

Tô Tử Chiến cũng kinh ngạc không thôi, cậu chưa bao giờ nghĩ cô em gái xinh xắn dễ thương biết khóc tu tu khi ngã của cậu lại có lúc lạnh lùng như vậy.

Túc Bảo siết chiếc đinh xương dài gắn trên cẳng tay Diêu Linh Nguyệt, hừ lạnh: "Được rồi!"

Quá xem thường bé rồi nha! Bé không phát huy uy lực đám đỉnh này lại tưởng bé là little baby hả?

Hai anh em Tô Tử Du vừa thở phào nhẹ nhõm thì chợt thấy người mẹ trong quan tài của các cậu bỗng bật dậy!

"Mẹ kiếp!" Tô Tử Du lập tức thu lại bàn chân vừa mới duỗi ra...

Túc Bảo vốn dĩ giãm lên vai Diêu Linh Nguyệt, nhưng Diêu Linh Nguyệt đứng thẳng dậy khiến bé mất cảnh giác và ngã vào trong quan tài.

"Ôi... mông của mình vỡ thành bốn phần rồi..." Túc Bảo che mông lại.


có khả năng hút cạn máu người... Có người bị cắn còn biến thành cương thi.

Để ngăn chặn cương thi, người ta xây dựng thềm cửa thật cao vì cương thi không thể nhảy qua.

Lúc trước đọc mấy chuyện quỷ thần, Tô Tử Chiến luôn cảm thấy chỉ tiết này không hợp lý, sao có chuyện cương thi không thể nhảy qua thềm cửa, cương thi lợi hại như vậy nào có chuyện bị ngăn cản chỉ bởi thêm cửa?

Ít ra thì cơ thể cứng cáp như tường đồng vách sắt của cương thi cũng có thể phá vỡ thềm cửa, hoặc nếu chẳng may ngã vào thềm cửa rồi đứng phắt dậy thì có thể vào nhà rồi đấy thôi?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.