Chương trước
Chương sau
Tô Tử Du đã từng nghĩ đến nhiều cảnh tượng gặp mẹ lần đầu tiên.

Có cảnh tượng mẹ cậu khổ sở biết bao khi phải làm việc ở một nơi đáng xấu hổ nào đó.

Nghĩ đến vẻ mặt thờ ơ của mẹ cậu, tưởng tượng ra hình ảnh mẹ cậu vừa hút thuốc vừa nóng nảy mắng hai anh em cậu cút đi và nói rằng bà ấy không có con trai.

Cậu còn nghĩ đến một khả năng khác, đó là sau khi biết cậu với anh trai là cháu trai nhà họ Tô, mẹ cậu sẽ lập tức thay đổi thái độ, chuyển sang nịnh nọt lấy lòng...

Nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ cuộc gặp gỡ đầu tiên với mẹ lại như thế này!

Bà ấy bị đóng đinh ở đây bao lâu rồi, bà ấy luôn ở đây à?

Trong quan tài, lòng bàn tay của Diêu Linh Nguyệt cố dùng sức nên mười ngón tay đều duỗi ra và co giật.

Sau đó tay cô lại yếu ớt rơi xuống.

Giống như cô đã trải qua hàng trăm ngàn nỗ lực như vậy nhưng cuối cùng đều vô ích...

Đôi mắt của cô là một vùng tĩnh mịch, cô nhìn thẳng về phía trước, không đảo mắt cũng không chớp mắt, chỉ nhìn chằm chằm rất đáng sợ, hoàn toàn không giống người sống.

Có thứ gì đó đang bò dưới quần áo của cô, kết hợp với cơ thể bị đóng đinh của cô trông rất quỷ dị và đáng sợ.

Tô Tử Du run giọng hỏi: 'Bà ấy còn sống không?" Một giọng nói lướt qua tai cậu: "Nói sống thì còn sống, nói chết thì đã chết. Đây là xác sống."

Kỷ Trường mặc áo choàng trẳng đi từ bên ngoài vào, nói với Túc Bảo: "Đừng lo lắng, ba con và ông chú tám mươi kia đều không sao đâu."

Vạn Bát Thực được giao nhiệm vụ theo dõi Túc Bảo nhưng anh ấy để mất dấu cô bé con nên sốt ruột bỏ chạy trong vùng núi hoang vu để tìm kiếm bé khắp nơi.

Về phần Mộc Quy Phàm...đó là người không cần phải lo lắng chút nào...

Nỗi lo lắng trong lòng Túc Bảo được xua tan, bé hỏi: "Sư phụ, xác sống là cái gì?

Kỷ Trường liếc nhìn Diêu Linh Nguyệt trong quan tài và nói: "Ở vùng biển có một loại Vu sư. Họ tự xưng là Vu thần. Họ rất giỏi chế tạo thứ bột zombie. [1]. Nếu sử dụng thứ bột này trên người sống, người sống sẽ mất đi ý chí, thân thể cứng ngắc, không có khả năng suy nghĩ, không cảm thấy mệt mỏi, không cảm thấy đau đớn khi bị thương."

[1]: Zombie hay còn gọi là cương thi, quỷ nhập tràng.

"Người đó giống như cương thi, bất tử, bị các Vu sư sử dụng làm nô lệ."

Tô Tử Du sửng sốt: "Đây chính là truyền thuyết có từ lâu của bọn họ sao?”


Ngày nay chỉ còn lại những 'cương thi” được tạo ra từ các loại thuốc, nhưng chưa ai tìm ra cách chế tạo thuốc của gia tộc Vu sư...

Kỷ Trường nhìn Diêu Linh Nguyệt: "Chắc chắn nhà họ Diêu đã dùng loại bột zombie này để biến Diêu Linh Nguyệt thành xác sống. Ở vùng biển có ghi chép về trường hợp xác sống biến thành cương thi đã sống lại."

Túc Bảo tràn đầy hi vọng: "Vậy mợ cả còn sống ạ?"

Kỷ Trường không nói gì và cũng không đưa ra câu trả lời chắc chắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.