Mộc Quy Phàm lái xe trở lại thành phố, sau đó dừng xe trước một hiệu
thuốc để mua bông gạc, bột cầm máu và cồn khử trùng vết thương.
Chỉ trong thời gian lái xe quay trở lại ngắn ngủi mà máu từ vết thương của anh đã thấm đẫm lớp băng gạc ban đầu.
Mộc Quy Phàm không muốn Túc Bảo lo lắng nên định thay thuốc trong xe trước khi chạy xe về trang viên.
Lúc này, anh bỗng nghe thấy một giọng nói "Xin chào, có cần giúp đỡ không?”
Mộc Quy Phàm ngẩng đầu, nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng trước mặt mình.
Anh lạnh lùng nói: “Không cần.”
Người phụ nữ không chịu bỏ cuộc, lo lắng nói: “Tôi họ Diêu, là bác sĩ, tôi thấy tay anh bị thương nặng, có phải tay đụng phải kính vỡ không?”
Diêu Thi Duyệt trưng ra bản mặt dịu dàng, cố tỏ ra chuyên nghiệp. Mộc Quy Phàm lạnh lùng nói: "Cô không hiểu tiếng người sao?"
Sắc mặt anh lạnh lùng, mái tóc đen hơi xoăn xõa xuống trước lông mày: càng khiến đôi mắt anh nhuốm sát khí và sự nguy hiểm.
Tay chân của Diêu Thi Duyệt lập tức trở nên lạnh lẽo, cô ta không chút nghi ngờ rằng, chỉ cần cô ta dám nói thêm một lời nữa, cô ta sẽ lập tức bị người đàn
ông trước mặt chém một nhát. Diêu Thi Duyệt lùi lại một bước rồi bỏ chạy. Mộc Quy Phàm nhìn chằm chằm vào bóng lưng Diêu Thi Duyệt.
Người phụ nữ này che giấu rất tài tình những toan tính trong mắt, cô ta cố ý nhắm vào anh ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710820/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.