Sau khi xuống tầng ăn cơm, Tô Nhất Trần đưa Túc Bảo và Tô Tử Du ra ngoài, Tô Tử Lâm đến bệnh viện trước, chú Niếp cầm hộp cơm đi phía sau.
Lúc này, trong phòng bệnh tư nhân của Tô Tử Tích.
Tô Tử Tích ngồi trên giường bệnh, lúc này trên khuôn mặt đẹp trai của nam sinh lại mang vẻ mặt oán giận.
Đã bảy ngày rồi em gái không đến thăm cậu. Thứ hai đến thứ sáu phải đi nhà trẻ, chuyện này có thể hiểu được. Nhưng thứ bảy chủ nhật cô bé cũng không đến.
Hôm nay là thứ hai, chắc chắn mọi người đều đi học, sẽ không đến đón cậu bé.
Không vui chút nào!
Lúc này một bác sĩ nữ đẩy cửa bước vào xem cậu, cười nói: “Soái ca nhỏ, hôm nay sẽ xuất viện, cô kiểm tra lại cho cháu một lần nữa nha.”
Tô Tử Tích nhíu mày nhìn cô ta: “Cô là ai, bác sĩ Lý đâu?”
Bác sĩ nữa vừa lấy ống nghe bệnh ra vừa nói: “Bác sĩ Lý đi phẫu thuật, nói cô giúp cháu xử lí giấy tờ xuất viện. Nào! Duỗi tay ra cho cô kiểm tra chút.”
Tô Tử Tích: “...” Cậu không thích bác sĩ nữ này.
Không còn cách nào khác, cậu bé vươn tay ra, không nhịn được mà xoay đầu, ánh mắt nhìn về cổ tay bác sĩ nữ này.
Cô ta đeo một cái đồng hồ, rất nổi bật, chủ yếu vì đây là đồng hồ nam.
Tô Tử Tích thắc mắc, cậu bé luôn cảm thấy mình đã từng thấy qua chiếc đồng hồ này ở đâu đó...
Sau khi bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710813/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.