Chương trước
Chương sau
Quỷ đạo đức giả hết nói nổi luôn rồi, đang định nói thêm gì đó.

Đột nhiên quỷ nhu nhược liếc mắt nhìn Túc Bảo một cái, hỏi: "Chuyện của ngươi với quả phụ hàng xóm... có thể nói ra được không?"

Nó phải xác nhận một chút, dù sao Túc Bảo vẫn còn nhỏ.

Quỷ đạo đức giả buồn bực nói: "Không có gì mà không thể nói cả, ta là quỷ. đạo đức giả chứ không phải quỷ háo sắc."

Quỷ đào hoa: "Khu... Tiếp theo quỷ đạo đức giả rủ rỉ thầm thì kể.

Vào thập niên 90 của thế kỷ trước, khi đó kinh tế đang phát triển mạnh mẽ, tư tưởng của mọi người cũng thoáng hơn một chút.

Thậm chí trên một số quyển lịch còn gắn ảnh chụp các cô gái mặc bikini, cuộc sống của mọi người cũng dần dần tốt lên.

"Khi đó quả phụ nhà hàng xóm cũng chính là Thúy Hoa, lúc chồng của cô ấy còn sống rất thích đánh bạc, trong nhà có bốn đứa nhỏ với một bà mẹ già."

Lúc chồng Thúy Hoa còn sống đối xử với cô ấy không tốt lắm, bởi vì đánh bạc, lúc đánh bạc hăng máu sẽ về nhà bán hết mọi thứ, nếu vợ của gã không đưa tiền, gã sẽ đánh vợ mình.

Lúc nghiêm trọng còn đánh gấy cả chân Thúy Hoa, chê cô ấy dong dài còn lấy nước sôi rót vào trong cổ họng cô ấy, nói rằng ai kêu cô ấy lắm mồm!

Thúy Hoa cũng bởi vậy mà què một chân, biến thành người câm.

"Nhà bọn họ nhà chỉ có bốn bức tường, bình thường toàn là cô ấy một thân một mình nuôi bốn đứa nhỏ, tuy rằng cuộc sống của mọi người đều khá hơn một chút, nhưng nhà cô ấy là ngoại lệ, thường phải lên núi hái rau dại để lấp đầy bụng, †a thấy nhà bọn họ khó khăn, cũng thường cho cô ấy một cân gạo hay mấy cái bánh bao vân vân."

"Khi đó chồng của cô ấy đi đánh bạc, cô ấy cầm giấy chứng nhận kết hôn đòi ly hôn. Ta sẽ khuyên cô ấy đừng ly hôn."

Quỷ đào hoa: "Cái gì? Đã vậy rồi mà không ly hôn thì định giữ lại để mừng năm mới hay gì?

Quỷ đạo đức giả nhíu mày: "Hiện giờ kết hôn ly hôn thoải mái, nhưng các ngươi cũng không phải người thuộc niên đại của chúng ta, không biết rằng sau khi ly hôn sẽ bị người ta chỉ trỏ, ta khuyên cô ấy đừng ly hôn cũng là vì muốn tốt cho cô ấy, một mình cô ấy nuôi bốn hài tử, vừa què vừa câm, ai cần cô ấy chứ? Không có đàn ông thì sống sao được?”

Tô Tử Du cạn lời nói: "Nhưng vẫn tốt hơn là ở bên một ông chồng như vậy mài"

Cậu không hiểu, đàn ông vừa đánh bạc, lại còn đánh gãy một chân của vợ rồi còn rót nước sôi vào mồm, nếu là thời buổi bây giờ thì như vậy rõ ràng là bạo lực gia đình, loại đàn ông này còn trông đợi được gì?

Quỷ đạo đức giả: "Ngươi là trẻ con nên ngươi không hiểu được đâu! Phụ nữ chung quy lại vẫn là phụ nữ, kích động muốn ly hôn, không nghĩ đến mấy đứa nhỏ gì cả, cô ấy còn có một mẹ già, ly hôn rồi bọn họ biết phải làm sao. Thời buổi đó có người đàn ông nào mà lại không đánh vợ? Loại chuyện này cũng không phải là chuyện gì quá to tát."

Túc Bảo sợ ngây người, đánh gãy chân mà vẫn không phải chuyện lớn!

Tuy rằng không phải là một người mẹ chồng tốt, thường khoa tay múa chân bắt Thúy Hoa phải làm cái này làm cái kia, hái rau dại về cũng phải cho bà ta ăn trước... Chỉ là làm gì có con dâu mẹ chồng nào mà lại không xích mích, con dâu dưỡng lão cho mẹ chồng cũng là việc nên làm, đây cũng không phải là chuyện gì †o tát.

Nhưng nếu Thúy Hoa bỏ lại người mẹ chồng già ấy, bà ta không có ai chăm sóc sẽ chết đói ở nhà, đây chính là chuyện lớn.

"Vì vậy ta đã hỗ trợ ngăn cản Thúy Hoa, bảo cô ấy đừng đi, mau mau gọi người tìm chồng cô ấy trở về, người một nhà đoàn viên không tốt sao, nếu bỏ lại một bà già mà chạy đi như vậy, thật bất nhân nghĩa!"

Đám quỷ: "...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.