Ngô Lương luống cuống tay chân muốn tắt phát trực tiếp đi, nhưng không biết tại sao thiết bị bình thường vẫn hoạt động trơn tru, nay lại không thể thao tác được.
Mộc Quy Phàm nhìn người trong tấm hình rồi lạnh lùng nói: "Đừng phí sức."
Cư dân mạng cũng thi nhau chế giễu.
Nhân chứng, vật chứng đều đủ cả, tài khoản cũng bại lộ, còn cái gì mà giấu?
Rác rưởi, cặn bã, tiếp tục ngụy biện đi, không phải anh ta biết nói chuyện lắm sao?
Lấy danh nghĩa cứu trợ mèo hoang, nhưng việc bọn họ làm lại mua bán máu mèo! Lương tâm của gã ở đâu? Như vậy mà cũng dám mở mồm hỏi lương tâm của người khác có đau hay không, cũng dám luôn mồm treo đạo đức ở bên miệng?
Ngô Lương vừa tức vừa giận.
Gã đã điều hành studio này ba năm rồi, tất cả thành quả làm việc vất vả trong mấy năm qua đã bị phá hủy cùng một lúc, tất cả các tài khoản của gã cũng sẽ bị loại bỏ.
Chẳng lẽ Mộc Quy Phàm làm như vậy là có đạo đức sao?
Nói trắng ra là anh ta đang ra vẻ chính nghĩa để tranh thủ lưu lượng, làm gì có ai cao quý hơn ail
Gã tức giận nói: "Đúng, studio này là của tôi! Nhưng các người cảm thấy đối phương chính nghĩa được bao nhiêu?”
"Anh ta dựa vào cái gọi là vạch trần chân tướng rồi cố ý bắt tôi để khai đao, kiếm đủ lưu lượng! Chẳng lẽ cái này mà các người cũng không nhìn ra?"
"Nói trắng ra là anh ta và tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710795/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.