Nhưng Kỷ Trường cảm thấy cái tên này quá nghiêm túc, trẻ con sẽ không nhớ được.
Cái tên hắn chọn hay hơn, dễ hiểu và dễ nhớ.
Kỷ Trường nói: "Bùa này có nguyên lý giống như lưới trói buộc linh hồn, chỉ khác là lưới trói buộc quỷ hồn, còn lời dạy của ba trói buộc linh hồn con người. Niệm theo sư phụ..."
Sắc mặt hắn rất nghiêm túc, giơ một tay lên.
Túc Bảo nhanh chóng đứng thẳng lên và học theo hắn giơ tay lên.
Kỷ Trường hít một hơi thật sâu, ánh mắt sắc bén, đột nhiên dùng lòng bàn tay tát Trân Thương Vũ một cái, hét lớn: "Gọi ba đi!"
Túc Bảo làm theo, tập trung võ tay, hét lên "Gọi ba đi!" Trân Thương Vũ: "..."
Mộc Quy Phàm: "???"
Anh có thêm một cháu trai à?
Mộc Quy Phàm nhếch môi, có chút lười biếng nói: “Gọi ông ngoại.” Trần Thương Vũ: "..." Bị bệnh sao, bắt thì bắt lại còn sỉ nhục ông ta?
Vạn Đào và Vạn Bát Thực đều giật giật khóe miệng, gia chủ thật sự là cưng chiều cô chủ... Thậm chí đến chuyện này cũng phối hợp.
Trần Thương Vũ kìm nén sự bực tức của mình để bị đưa đi, ông ta không hề biết rằng cái tát của Túc Bảo vừa rồi đã chặn mọi đường thoát của ông ta rồi.
Đầu óc của ông ta vẫn đang liên tục hoạt động để suy nghĩ làm sao sau khi vào ngục giam vẫn có thể vẽ bùa, làm sao để thực hiện nghi thức, đổi một trang
phụ khác... Rồi đào tẩu mà thần không biết quỷ không hay!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710747/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.