Mộc Quy Phàm nhìn thời gian, khế động ngón tay: “Dẫn đi.”
Trần Thương Vũ không phản kháng mà chỉ nhìn chăm chăm xuống sàn nhà, đôi mắt hắn cụp xuống che đi những toan tính và âm mưu.
"Tôi thừa nhận thất bại, anh có thể cho tôi biết anh là ai không?" Hắn vừa nói vừa lặng lẽ dùng sức xoa cổ tay.
Cổ tay của hắn bị cọ xát rồi bỗng rớt ra một mảnh da to bằng lòng bàn tay, lặng lế lướt dọc theo cơ thể hắn hướng về phía gót chân.
Trân Thương Vũ thâm nghĩ: Người đàn ông phía sau đang giẫm lên chân hắn mà hoàn toàn không chú ý đến gót chân của hắn.
Đầu tiên hắn sẽ hỏi đôi câu để trì hoãn thời gian, chờ da hồn chạm tới gót chân, hắn sẽ tấn công bất ngờ.
'Trước tiên hãy hạ gục người đàn ông cao lớn này!
Trần Thương Vũ không hề biết rằng hành động ẩn giấu của hắn đã lọt vào đôi mắt tỉnh tường của Mộc Quy. Phàm.
Mộc Quy Phàm: Gì thế? Gã này tưởng lá bùa màu vàng mà anh vừa ném ra chẳng có tác dụng gì hả?
Da hồn đột nhiên bộc phát, Mộc Quy Phàm lập tức lấy bùa' đè người!!! - Anh tùy ý quăng luôn cả xếp bùa vàng ra ngoài!
'Trân Thương Vũ: Có nhiều bùa vàng ghê gớm lắm hả?
Chỉ mình anh có bùa chắc?
Mộc Quy Phàm: Tôi là nhà giàu mới phất nắm trong tay bao nhiêu lá bùa, tôi cứ thích kiêu ngạo đấy!
Da hồn trong tay Trân Thương Vũ vừa vùng lên đã bị một xấp bùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710738/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.