Trước mắt quan trọng nhất vẫn là làm chuyện chính, tên họ Mộc này đừng hòng cướp cơ hội đưa quần áo. của cô ta.
Mã Lâm đang muốn nói chuyện, kết quả chỉ thấy Tô Dĩnh Nhạc nghe tiếng đi tới.
Chỉ liếc mắt nhìn một cái, Mã Lâm lại ngây ngẩn cả người. Này này này...
Đây là con thứ mấy của nhà họ Tô vậy?!
Hình thể của người này cũng hơi giống tên họ Mộc kia, cái vẻ cao ráo khỏe mạnh do thường xuyên tập luyện mới có, khẳng định chính là cơ trưởng kia!
Trong nháy mắt Mã Lâm đã có quyết định, cơ trưởng trước mắt này dịu dàng nho nhã, tiếp cận người này là tốt nhất, tấm bùa đào hoa trong tay nàng cứ dán lên người anh trước rồi tính!
'Túc Bảo giữ chặt tay bà cụ Tô, nhỏ giọng nói ngoại, chúng ta không mua quần áo được không?"
Bà cụ Tô vỗ vỗ mu bàn tay Túc Bảo.
Ngay từ đầu bà đã nhìn ra, Mã Lâm này có chút giống với mấy tiểu Anh Đào lần trước, nhưng bà cũng biết, những phản ứng này của Mã Lâm đều là bình thường.
Đối mặt với mấy đứa con trai của bà, bà cũng hiếm khi thấy có ai không phân tâm.
Việc nhất thời phân tâm bà cũng hiểu được, đùa giỡn thể hiện chút khôn vặt cũng có thể chấp nhận, nhưng đến bây giờ bà cụ Tô vẫn cảm thấy cô ta có chút gì đó không đúng.
Còn chỗ nào không đúng thì bà chưa nói được.
Bà cụ Tô dứt khoát nói: "Thật xin lỗi, mèo trong nhà quen thói thích làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710718/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.