Sau đó nó thách thức: "Nhào vô, có bản lĩnh cứ xông lên! Ngươi có bản lĩnh cướp đàn ông thì có gan mở cửa, à có gan mở cửa sổ"
Cái Chuông: "Y....... `
Túc Bảo: "2"
Bé ngáp dài, đội một con vẹt lên đầu rồi đi đánh răng rửa mặt.
Sau đó bé thay quần áo, xỏ giày, đi xuống lầu... 'Tô Dĩnh Nhạc đang giúp bà cụ Tô bưng bữa sáng đến bàn ăn, nhìn thấy Túc Bảo đáng yêu còn mơ màng ngái ngủ và con vẹt trên đầu...
Anh cười nói: "Con dậy sớm vậy? Muốn ăn cái gì?Cậu ba lấy giúp con."
Hôm nay cậu ba không mặc quần áo ở nhà mà mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt và quần âu màu đen.
Áo sơ mi nhét trong quần, thắt lưng đen đơn giản tôn lên vòng eo thon gọn nhưng đầy rắn chắc, tay áo. được xắn lên làm tôn lên sự tùy ý.
Anh có khí chất nho nhã lễ độ và ôn hòa như ngọc, giữa hai lông mày phảng phất nét tao nhã.
Túc Bảo vô thức đi theo cậu ba chân dài, cậu ba của bé đang bưng thứ gì đó đi về phía phòng ăn.
Có lẽ anh muốn nhanh chóng đặt đồ xuống và ôm 'Túc Bảo nên bước đi rất nhanh.
Đôi chân ngắn ngủn của Túc Bảo đang đuổi theo anh, khi Tô Dĩnh Nhạc quay lại thì thấy Túc Bảo va vào chân anh.
Túc Bảo ôm lấy đôi chân dài của Tô Dĩnh Nhạc, ngẩng đầu xoa mũi, vô tội nói: "Cậu ba, sao bỗng nhiên lại dừng bước?”
Tô Dĩnh Nhạc cong môi hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710713/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.