Túc Bảo chỉ vào ngôi nhà mạ, vui vẻ nói với cậu ba: “Nhìn xem ~ đây mới là thứ con gái nên chơi nha!”
'Tô Dĩnh Nhạc ôn hòa nho nhã đứng trước cửa nhà ma, mặc cho gió lạnh ùa qua.
Anh cố gắng nở một nụ cười dịu dàng: “Túc Bảo, con có chắc chắn muốn chơi cái này không?”
'Túc Bảo gật đầu chắc nịch: “Dại” Ảo tưởng của Tô Dĩnh Nhạc đã tan vỡ.
Chơi cái này, chỉ bằng chơi tàu lượn siêu tốc, máy nhảy và con lắc lớn...
Cậu ba mặt không đổi sắc, giọng vẫn dịu dàng: “Túc. Bảo, con còn nhỏ, trẻ con không được vào nhà ma.”
Túc Bảo: “Tại sao trẻ con không được vào nhà ma?”
Cậu ba giải thích: “Vì sự phát triển tâm lý của trẻ chưa hoàn thiện nên rất dễ để lại bóng tối tâm lý”.
Túc Bảo:“Bóng tối tâm lý là gì?”
Cậu ba kiên nhẫn nói: “Đó là khi người ta bị tổn thương tâm lý nghiêm trọng, tỷ như gặp cú sốc nào đó khiến tâm lý bị tổn thương, hoặc quá sợ hãi thứ gì đó... dẫn tới một số phản ứng căng thẳng.”
Tô Dĩnh Nhạc cố gắng hết sức đưa ra lời giải thích đơn giản bằng những từ ngữ mà trẻ con có thể hiểu được, đến giờ phút này, anh vẫn là cậu ba nho nhã dịu dàng.
'Túc Bảo vỗ ngực đảm bảo: u ba yên tâm, chỉ có ma quỷ mới có bóng tối tâm lý, chúng ta không có đâu.”
Cậu ba: “..”
Anh nhìn vào thông tin du khách cần chú ý, chỉ vào dòng trên cùng, nói dối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710682/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.