Chương trước
Chương sau
Túc Bảo lơ mơ.

Chị Tiểu Bát chợt đến rồi lại chợt đi.

Rõ là kỳ quặc.

À mà, vết thương của chị Tiểu Bát đã lành chưa nhỉ?

Túc Bảo vừa sực nhớ ra chuyện này, nhưng Cố Thịnh Tuyết đã đi rất xa, Túc Bảo không sao hỏi thăm được.

Túc Bảo lắc đầu, sự xuất hiện của Cố Thịnh Tuyết đã xua tan cảm giác nặng nề khó tả trong lòng bé, chẳng mấy chốc bé đã trở lại dáng vẻ vô lo vô nghĩ, hồn nhiên vui vẻ như trước.

“Anh Tử Tích, buổi tối anh ở đây một mình có sợ: không ạ?”

Đối với lời nói của Túc Bảo, Tô Tử Tích luôn phản ứng rất nhanh, cậu đáp: “Xì, anh mà biết sợ ư?”

'Túc Bảo vui vẻ gật đầu như một ông ba già: “Thế tốt rồi! Em và mọi người về đây!”

Tô Tử Tích: “...” Cậu trơ mắt nhìn Túc Bảo và Tô Tử Du chạy ra ngoài, lát sau, hai đứa nhóc lại theo bà cụ Tô bước vào phòng bệnh, sau cùng tíu ta tíu tít theo bà đi ra.

Bà cụ Tô đau đầu: “Giữ yên lặng một chốc đi, chờ bà ngoại đi ký tên, sau đó chúng ta sẽ quay về.” 

Túc Bảo: “Dạ dạ, con cũng muốn ký!”

Bà cụ Tô buồn cười nói: “Con ký cái gì vậy?”

Túc Bảo duỗi bàn tay nhỏ bé ra, làm bộ viết vào lòng bàn tay: “Con đồng ý rạch một dao trên đầu anh Tử Tích."

Tô Tử Tích: “...”

Tô Tử Du không khỏi bật cười, bà cụ Tô cũng lắc đầu vì buồn cười.

Tô Tử Chiến ngồi lặng lẽ trong phòng bệnh. Tô Tử Tích liếc cậu một cái.

Kỳ lạ thật, anh cả đến mà cứ im lìm như không đến, thế rốt cuộc anh ấy tới đây làm gì?

Tô Tử Tích nhìn cuốn sách trong tay Tô Tử Chiến.

'Từ lúc bước vào phòng bệnh đến giờ, anh cả luôn ngồi bên cạnh đọc sách, hóa ra anh cả đến đây để bầu bạn với cậu.

Tô Tử Tích hơi cảm động.

Tô Tử Chiến lật một trang sách, không ngẩng đầu hỏi: “Em hoàn hồn chưa?”

Cậu chưa bao giờ thấy ai có thể ngẩn người suốt hai ngày đâu đấy! 

 Hóa ra sau khi Tô Tử Tích trở về từ bệnh viện Đệ Tứ, Tô Tử Tích luôn nghĩ đến cảnh chiến đấu bắt quỷ của

'Túc Bảo, đồng thời cũng tính toán các giá trị định lượng cho từng kỹ năng của Túc Bảo.

Ví dụ: La bàn Bát quái có giá trị phòng thủ là 1000 điểm (nó có thể phát hiện trước quỷ hồn và ngăn chặn chúng trước),giá trị sát thương là 282 điểm.

Búa tạ vàng tím có giá trị phòng thủ 1000 điểm (chiến đấu mạnh mẽ là phòng thủ tốt nhất),giá trị sát thương 1000 điểm.

Lưới trói buộc linh hồn có giá trị phòng thủ là 800 điểm, giá trị sát thương là 900 điểm.

Trước mắt đánh giá, em gái cậu vẫn còn thiếu khả năng thanh lọc, tránh sát thương và giảm thiểu...

Dường như những trị số này đã chuyển thành một cái bảng, hiển thị rõ ràng trong đầu Tô Tử Tích.

 Họ tên: Túc Bảo.

Sức tấn công 800 (giá trị đây đủ 10000+ các kỹ năng khác chưa được khai phá, không thể định lượng.)

Nghề nghiệp: Đạo sĩ.

Sinh lực 500 (giá trị đây đủ 1000, sẽ giảm sau khi bắt quỷ hồn.)

'Tốc độ 80 (giá trị đây đủ là 1000, chân ngắn nên tốc độ quá chậm, tốc độ cao nhất sẽ tăng vọt trong tình huống cấp bách.)

Vũ khí: Búa vàng tím, Lưới trói buộc linh hồn, La bàn bát quái, Bùa quỷ.

Tỷ lệ ném trúng 100 (hầu như không đập trượt phát búa nào).

Luôn có một sư phụ đi theo. Hồi phục......

Né tránh...


Quả nhiên vẫn phải vạch một dao trên não, đào khối máu tụ trong não ra, nếu không lỡ như ngày nào đó Tô Tử Tích bị chó cắn, có khi còn đứng như trời trồng tại chỗ suốt nửa ngày trời ấy chứ.

'Tô Tử Chiến đóng sách lại, thờ ơ nói: “Anh về đây.” Tô Tử Tích: “...”

Chẳng phải anh cả đến để bầu bạn cùng cậu trong phòng bệnh ư? ??

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.