Hân Hân và Tô Tử Du thích quấn lấy em gái, Tô Tử Tích và Tô Tử Chiến không thể quấn em gái được.
Bà cụ Tô còn đang định hỏi thì bị Tô Nhất Trần ngắt lời: "Được rồi, mẹ, mấy đứa nhỏ chắc đói bụng rồi, ăn cơm trước đi!"
Bụng Túc Bảo cũng vô cùng phối hợp mà kêu vài tiếng.
Cô bé đáng thương nhìn về phía bà cụ Tô, chớp mắt à ngoại, bụng nhỏ nói không cố gắng được nữa rồi, anh chị chắc cũng như thế. nói
Bà cụ Tô vừa cạn lời vừa buồn cười, Tô Nhất Trần ra mặt đương nhiên bà cụ sẽ không hỏi nhiều nữa.
Tô Nhất Trần là trụ cột của nhà họ Tô, dù nghe Tô Tử Chiến có không đáng tin cậy thì Tô Nhất Trần cũng có chừng mực của mình.
Bà cụ Tô hết cách: "Được, rửa tay... Được rồi, đi tắm đi, tắm xong xuống ăn cơm."
Hân Hân và Túc Bảo reo lên một tiếng: "Vâng ạ!" "Bà ngoại tốt nhất!" Hân Hân cũng vui vẻ nói theo: "Bà nội tốt nhất!"
Tô Tử Du yên tâm, nhanh chóng chuồn đi tắm, Tô Tử Chiến thích sạch sẽ, không nói một lời đi lên tầng.
'Tô Tử Tích đứng yên. Bà cụ Tô đi được hai bước quay đầu lại nói: "Sao vậy, con không đói sao? Còn muốn đứng thêm lúc nữa à”
Tô Tử Tích vội vàng nâng chân đi, vừa đi vừa thì thầm: "Đúng là đi thư viện thật."
Bà cụ Tô đột nhiên gọi Tô Tử Tích lại: "Tiểu Tích, ngày mai đến bệnh viện với bà."
Tô Tử Tích không biết mình đến bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710628/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.