Ăn sáng xong, Mộc Quy Phàm vốn vội vàng về đội, trước khi đi lại nghĩ đến chuyện gì đó mà quay về phòng Túc Bảo.
"Bé cưng, con có thể cho ba một tấm bùa trừ tà không?”
Sức chiến đấu của con người có được qua quá trình huấn luyện.
Chỉ khi chiến thắng cuộc chiến sinh tử thì mới có thể trở thành một vị thần chiến tranh không ai có thể xúc phạm.
Bắt quỷ đuổi ma cũng như vậy.
Cho nên Mộc Quy Phàm dự định khi nào rảnh sẽ đi luyện một chút, nhưng tốt nhất vẫn phải có bùa trừ tà.
Bé ngoan nhà anh lợi hại như vậy thì đương nhiên phải sử dụng rồi.
Túc Bảo lạch bạch chạy vào phòng để đồ, lấy một tấm bùa vàng trong túi ra.
"Đây, ba, cho ba, cho ba cả đó!"
Mộc Quy Phàm đột nhiên nhíu mày: "Bé cưng, bùa vàng này của con ngang với một mạng đó, cũng không biết một tấm bùa vàng này có giá trị bao nhiêu."
Túc Bảo ồ lên một tiếng, bùa vàng của bé đáng tiền sao?
Bé lập tức hỏi: "Ba, một tấm bùa vàng có thể bán được bao nhiêu tiền?"
Mộc Quy Phàm suy tính: "Khó mà nói được, trong mắt những người biết nhìn thì giá trị ngàn vạn, nhưng trong mắt những người không tin tưởng con, năm đồng cũng không đáng."
Túc Bảo chớp mắt, đột nhiên bé có một ý tưởng kiếm tiền rất hay.
Lúc này Tô Tử Du đến tìm Túc Bảo, trong tay cậu cầm một chiếc quyển sách dày, vẻ mặt hưng phấn: "Em gái, em xem anh tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710609/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.