Túc Bảo gật đầu: “Chắc chắn sẽ quay về.”
“Không về thì thả dì quỷ ra bắt chị ấy lại” Đứa bé hung dữ dọa.
Mộc Quy Phàm: “...“..
Anh đột nhiên hỏi: “Người sau khi chết sẽ phản ứng lại sao?”
Túc Bảo lắc đầu: “Chưa chắc nha, có người không kịp phản ứng, tiếp tục làm những việc mình cần phải làm, ví dụ như dì mua thức ăn đột nhiên bị xe đụng bay vậy, dì ấy có lẽ sẽ tiếp tục đi con đường mua thức ăn, cứ đi tới đi lui trên đoạn đường đó thôi. Còn có người sẽ đứng yên nhìn thi thể mình, cũng có một số linh hồn bị đánh bay rất rất xa... mãi lâu sau đó mới tìm được thi thể của mình”
Mộc Quy Phàm im lặng suy nghĩ.
Túc Bảo từng nói, khi chết quá đột ngột hoặc quá đau đớn, người chết sẽ quên tất cả những gì lúc còn sống, vô thức đi theo người đầu tiên mình nhìn thấy.
Anh hiểu ra, cuối cùng tổng kết.
“Chủ nhà giết Đào Nghiêu Nghiêu rồi bỏ trốn, có lẽ nữ quỷ chưa kịp phản ứng nên người đầu tiên nhìn thấy mới không phải là chủ cho thuê nhà.”
“Đúng lúc đó Đàm Chỉ Quân đến tầng 11, lại còn đứng ngoài hành lang một lúc nên cô ta mới trở thành người đầu tiên Đào Nghiêu Nghiêu nhìn thấy.”
Vậy nên nữ quỷ mới đi theo Đàm Chỉ Quân rồi bắt chước cô ấy.
Còn vì sao quen thuộc với căn phòng kia như vậy... có thể là vì đó là nơi nó ở khi còn sống.
Túc Bảo ngẩn người, hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710602/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.