Chương trước
Chương sau
Anh nói: “Gọi 110”

Đầu Đàm Chỉ Quân như nổ ầm một tiếng, cô ấy vô thức lùi về sau, ngã ngồi lên giường.

“Không, không phải chứ...” Cô ấy kinh hãi nói: “Thi thể kia... ở trong tủ quần áo của tôi ư?”

Túc Bảo an ủi: “Không sao đâu chị, chẳng phải đã phát hiện ra rồi sao? Vẫn còn sớm chán!”

Đàm Chỉ Quân: Cảm ơn em! Nhưng lời này của em không an ủi được chị đâu.

Thấy Đàm Chỉ Quân sợ đến mức không thể gọi điện thoại, Mộc Quy Phàm bèn tự mình gọi 110.

Chưa đầy năm phút, vài người đàn ông mặc thường phục vội vã chạy tới.

Tủ quần áo lại được mở ra.

Tủ quần áo này gắn vào tường, khi mở ra dài khoảng 1,56m.

Đàm Chỉ Quân không ngờ ngăn kéo tủ lại sâu đến thế.

Ngày thường mở tủ ra, cô ấy chỉ thấy nó giống một cái tủ bình thường.

Sau khi ngăn kéo được kéo ra, mùi chuột chết càng nồng năng hơn, trên tủ quả thực có một số đồ lặt vặt, bao gồm túi chăn bông rỗng, túi nhựa đen, một ít quần áo cũ các loại.

Nhưng sau khi bóc đi lớp lộn xộn này, dưới gầm tủ có một vật dài cuộn tròn được bọc chặt bằng một chiếc. †úi nhựa màu đen, nhìn thoáng qua cũng thấy vật này có hình dáng con người.

Đàm Chỉ Quân trợn trắng mắt, không chịu nổ cú sốc mà ngất đi.

Đồng chí cảnh sát đứng bên cạnh nhanh chóng đỡ cô ấy rồi gọi 120.

Túc Bảo lắc đầu: “Thế nên mới nói đừng thức khuya mài! Sức đề kháng kém người khác quá nhiều!”

Mộc Quy Phàm uốn nắn: “Phải gọi là khả năng chịu áp lực chứ!”

Túc Bảo đổi lời: “Vâng vâng, khả năng chịu áp lực kém người khác quá nhiều!”

Mộc Quy Phàm gật đầu, liếc nhìn đồng hồ! Tim anh như thắt lại. Đã năm giờ rồi!

Đi về mất khoảng một giờ đồng hồ, ngày thường bà cụ Tô luôn thức dậy lúc sáu giờ...

Lần này về kiểu gì chẳng bị bắt tại trận? 

Nhưng ngẫm nghĩ một lát, Mộc Quy Phàm bỗng trấn tĩnh lại.

Chẳng phải còn có Tô Nhất Trần ư?

Mộc Quy Phàm lập tức yên tâm, bình tĩnh ôm Túc Bảo vào lòng, thậm chí còn có thời gian quan sát cảnh sát vây quanh hiện trường, thu thập chứng cứ và chụp ảnh.

Nữ quỷ ngồi một bên, tóc xõa xuống, oán hận nhìn những người bận rộn lấy chiếc túi nhựa màu đen quấn quanh người nó rồi cắt mở.

Bộ dạng khủng khiếp của nó trước khi chết lập tức lộ rõ, nhất là khuôn mặt bị dao chém và da thịt bị xé toạc...

Bác sĩ pháp y dùng găng tay nhặt vật màu trắng bên cạnh thi thể lên, nhìn kỹ, sau đó mặt anh ta bỗng biến sắc: "Là muối... Thi thể đã được tẩm rất nhiều muối..."

Mọi người "...

Mộc Quy Phàm nói nhỏ: “Hỏi được gì chưa con, nữ quỷ nói thế nào?”

Túc Bảo lắc đầu: “Hình như chị ấy chẳng nhớ gì nữa.


Không rõ vì nguyên nhân gì mà sau khi thành quỷ, nữ quỷ trước mặt lại trông thấy Đàm Chỉ Quân đầu tiên.

Nó quên hết tất cả mọi thứ, chỉ vô thức bắt chước Đàm Chỉ Quân và muốn thay thế cô ấy.... 

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.