Mặc dù có một ngàn cách dẫn bé trốn khỏi nhà họ 'Tô mà không ai hay biết nhưng có đồng đội giúp đỡ thì không phải càng tốt hơn sao?
Hơn nửa đêm hai ba con đi trên con đường vòng ven sông, Túc Bảo nói: chao, nếu như con có thể bay được giống Tiểu Ngũ thì tốt rồi
Đi từ nơi này đến nhà chị gái kia tốn biết bao thời gian.
Mộc Quy Phàm như ngẫu nhiên đưa ra lựa chọn, anh đi đến một cửa tiệm ven đường.
Kéo cửa cạch một tiếng rồi bước vào. Túc Bảo khẩn trương gọi: “Ba?” Đáp lại bé là tiếng xe máy ầm ầm.
Một chiếc xe máy cool ngầu nhanh chóng xuất hiện trước mặt Túc Bảo!
'Thân xe màu đen, xe vừa cao vừa lớn, vô cùng ngầu, vặn ga một cái, tiếng gào rú lập tức xuất hiện.
“Lên xel”
Một tay Mộc Quy Phàm kéo Túc Bảo lên, sau đó lại thuận tay đội mũ bảo hiểm màu hồng cho bé.
Mũ bảo hiểm rất hợp với bé, giống như được đặt riêng cho bé vậy.
'Túc Bảo ngồi ở phía trước, Mộc Quy Phàm giúp bé thắt chặt dây an toàn, sau đó lại dùng đai an toàn được chế tạo riêng cài chặt mình và bé vào với nhau.
'Túc Bảo vừa khẩn trương vừa hưng phấn: “Ba, đây là xe gắn máy của ai vậy?”
Trong mắt Mộc Quy Phàm mang theo ý cười, giọng nói lười biếng: “À... Nhân lúc ông chủ không có ở đó ba đã trộm đấy, đi mau đi mau, lát nữa bị ông chủ phát hiện là toi.”
Dứt lời anh vặn ga
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710586/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.