Túc Bảo theo ba bé đi mua một bó hoa và trái cây để chuẩn bị vào viện thăm Cố Thịnh Tuyết.
Ngày thường Mộc Quy Phàm lái chiếc xe việt dã này rất nghênh ngang, nhưng hôm nay có Túc Bảo nên anh chạy xe vô cùng cẩn thận.
Dẫu vậy, xe anh vẫn đụng phải xe của người khác ở ngã tư.
Mộc Quy Phàm hạ cửa kính xe xuống.
Một cô gái đi giày cao gót vội vàng bước xuống chiếc xe điện, rối rít nói: “Xin lỗi, xin lỗi!”
Cô gái này chính là cô gái nghịch di động nửa đêm, vì sắp muộn giờ làm nên phóng xe nhanh quá, chẳng ngờ lại đụng phải người khác.
Cô gái thầm than: Hỏng bét!
Nhìn qua cũng biết chiếc xe của Mộc Quy Phàm rất đắt đỏ, ít nhất cũng vài triệu tệ.
Có bán cô ấy đi cũng chẳng đền nổi!
Cô gái như bị sét đánh giữa trời quang, lúc này cửa kính chiếc xe đắt đỏ bỗng hạ xuống, một cô bé ló đầu ra.
“Chị ơi, cẩn thận chút nha!” Túc Bảo nhìn âm khí đang vờn quanh người cô gái, nói: “Chị, ngày nào chị cũng thức khuya à? Thức khuya không tốt đâu, đi trên đường nhất định phải chú ý an toàn”
Đầu cô gái ông ong, cô ấy vô thức nói: “Cảm.... cảm ơn...”
Túc Bảo còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ vẫy tay: “Lần sau gặp lại, tạm biệt.”
Nghe Túc Bảo nói vậy, Mộc Quy Phàm lập tức lái xe rời đi.
Xe bị đụng như vậy chỉ như trầy xước da thôi, người không bị sao là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710580/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.