Trên quảng trường miếu Thành Hoàng, mây đen dày đặc, bầu trời dân chuyển tối.
Vài người mặc kimono bỗng hét lên ầm ï như trông thấy thứ gì đáng sợ lắm, mặt họ nhuốm vẻ sợ hãi, có người còn quỳ xuống ôm đầu.
Người khác không hay biết rằng, những người này đều đang trông thấy tổ tiên của mình. Các tổ tiên phẫn nộ túm mấy người mặc đồ kimono rồi đánh đập.
“Giang sơn mà các ông đây vất vả lắm mới bảo vệ được lại bị đám con cháu các ngươi lãng quên như vậy hả?”
“Kẻ thù giết chết ông nội của ngươi, bây giờ ngươi lại cung phụng chúng như tổ tông hả?”
“Hôm nay không đánh cho các ngươi tả tơi tan tác thì các ngươi sẽ chẳng hiểu được hòa bình an yên từ đâu mà có!”
Những người mặc kimono và đi guốc gỗ bị đánh đến độ guốc gỗ bay lên không trung, họ sợ hãi la hét và cầu xin tha thứ.
Phần đông những người còn lại không trông thấy quỷ: “2?”
Họ chẳng hiểu chuyện gì, ban nãy vừa trông thấy cảnh tượng tia chớp, cầu vồng cùng hoàng hôn đồng thời xuất hiện một cách kỳ lạ. Giờ lại nhìn thấy mấy người mặt mày nhuốm vẻ hoảng sợ đang quỳ rạp dưới đất xin tha thứ.
Đám người không trông thấy quỷ càng kinh hãi trong lòng.
“Rốt cuộc có chuyện gì vậy...” “Cái cột sắt đỏ họ kéo ra là gì vậy...”
"Thật kỳ lạ. Vừa kéo cây cột sắt ra thì sấm sét đã giáng xuống."
“Lễ nào những lời cô bé ban nãy nói đều là sự thật ư? Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710574/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.