Nhân vật này của cậu được lấy nguyên mẫu từ Túc Bảo, thế nên vừa nhìn thấy bản thiết kế, chị gái cũng vô thức liếc mắt nhìn Túc Bảo.
“Đáng yêu quá.” Chị gái khen. Tô Tử Du đáp: “Thế, chúng ta tới bàn chỉ tiết hơn đi!”
Chị gái nhìn thoáng qua Túc Bảo đang tò mò nhìn ngó khắp nơi trong cửa hàng, nghĩ rằng cô bé này nhỏ như vậy, chắc không sao đâu, thế là chỉ thuận miệng dặn dò: “Em gái à, có thể xem nhưng không được lấy búp bê xuống đâu đó!”
Tô Tử Chiến khoanh tay, trong mắt thoáng hiện vẻ mất kiên nhẫn: “Yên tâm, nếu bất cẩn làm hư, em sẽ bồi thường gấp hai cho chị!”
Em gái của cậu chỉ định ngắm nghía một chút thôi mà.
Nhìn chút xíu thì có sao, mà dù có chạm vào thì cũng đâu có gì to tát?
Lỡ bé không cẩn thận đánh rơi, cùng lắm thì cậu sẽ bồi thường cho, tiền mừng tuổi của cậu...
Vừa nghĩ đến đây, Tô Tử Chiến giật mình tỉnh lại.
Không đúng, Túc Bảo phá hư đồ thì tại sao lại bắt cậu lấy tiền mừng tuổi của mình ra đền chứ? Phải tìm Tổng giám đốc Tô đòi tiền mới phải!
Sau khi nhận ra suy nghĩ lạ lùng không cách nào giải thích được của mình, Tô Tử Chiến xụ mặt xuống, trông càng thêm lạnh lùng.
Chị gái nhìn cách ăn mặc của ba đứa trẻ, đoán hẳn là con cái nhà nào có tiền lắm... nghĩa là dù đập hư cũng chắc chắn có tiền đền.
Thế là chị gái chỉ đành gật đầu, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710555/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.