Chương trước
Chương sau
Thông thường bên trong búp bê chẳng có gì đặc biệt, trừ phi cố ý giở trò nghịch ngợm.

Một số người thấy búp bê đáng sợ, nhưng một số khác lại phát cuồng vì chúng. Những điều này rất đỗi bình thường, có gì đáng làm ầm lên đâu?

Túc Bảo chỉ vào kệ trưng bày gần nhất: "Chị thật sự không nhìn thấy sao? Ở đây thật sự có em bé."

Cố Thịnh Tuyết vừa toan nói gì đó thì đột nhiên kim la bàn trong tay cô bé lắc lư điên cuồng.

Tim cô bé hãng mất một nhịp, cô bé lập tức ngẩng đầu lên, lưng cô bé tức thì ướt đãm mồ hôi lạnh.

Chỉ thấy một đứa bé khoảng hai tuổi đang ngồi trên tủ trưng bày trước mặt, tò mò nhìn Cố Thịnh Tuyết.

Ngoài em bé quỷ kia ra, cả căn phòng tràn ngập quỷ hồn.

Một số núp trong búp bê, một số ngồi ở mép tủ trưng bày, còn có nhiều quỷ hồn lơ lửng trên trần nhà hoặc đang quay vòng vòng...

Có em bé, cô gái trẻ, cũng có người già, phụ nữ.....

Điểm chung duy nhất của bọn nó là: Đầu là quỷ.

Cố Thịnh Tuyết như bị sét đánh giữa trời quang!

Có quỷ thật sao? !

Chúng ở khắp nơi trong phòng, tính bằng mắt thì có khoảng 17- 18 quỷ hồn.

Cố Thịnh Tuyết bắt đầu nghi ngờ cuộc đời. Nếu căn phòng này chỉ có 1-2 quỷ hồn ẩn náu thì chẳng nói làm gì, đằng này có tới mười mấy con!

Trình độ của cô bé trở nên tệ hại như thế từ khi nào nhỉ?

Cố Thất Thất vẫn không hay biết gì, lấy xuống một †rong những con búp bê yêu thích của cô ấy: "Nó là Yêu Yêu , năm nay chín tuổi, là búp bê mà chị yêu thích nhất." 

Túc Bảo mở miệng hỏi: "Chị Thất Thất, thế nào là nuôi trẻ con?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của bé trở nên nghiêm túc. Giống những gì bé nghĩ phải không?

Sư phụ nói trên đời này có người nuôi quỷ nhỏ để cầu may, nhất là các nước láng giềng của Long Quốc...

Tuy nhiên, theo truyền thống của Long Quốc, làm những chuyện như vậy sẽ giảm âm đức và tuổi thọ của con người.

Khi lấy ví dụ, sư phụ bé đã nhắc tới nữ minh tinh nuôi quỷ nhỏ để cầu nguyện bản thân luôn nổi tiếng, nhưng họ không biết rằng tất cả những điều này đều phải trả giá...

Túc Bảo không chắc liệu chị Thất Thất có giống những ví dụ mà sư phụ bé nói hay không...

Thấy nét nghiêm túc trên gương mặt ngây thơ của Túc Bảo, Cố Thất Thất lập tức thấy thú vị.

"Cô bé dễ thương, em có hiểu lầm gì không? Chúng là búp bê giả, không phải em bé thật đâu!"

“Làm như cách của chị gọi là nuôi búp bê, có một vòng bạn bè dành cho những người thích nuôi búp bê đó nha”

“Ban đầu, những người thích thế giới hư cấu của anime sẽ nhờ người thiết kế hình những anime trên trang giấy theo sở thích của riêng mình, bao gồm thông tin về tuổi, tính cách, ngoại hình, trang phục, v.v..... Sau đó xuất hiện vòng bạn bè nuôi búp bê, không chỉ đơn thuần là hình vẽ trên mặt phẳng, mà thiết kế thành búp bê dễ thương!”

“Chính là vậy đói”

Cố Thất Thất vui vẻ giới thiệu: “Chị đã chỉ rất nhiều tiền để thuê người vẽ ra những nhân vật anime, sau đó thuê thợ trang điểm làm tóc, quần áo, phụ kiện theo bản thiết kế của chị và tạo nên những con búp bê này. Mỗi búp bê của chị đều có bản quyền, tức là trên đời này chỉ có một Yêu Yêu duy nhất!”

Nếu có Yêu Yêu thứ hai thì tức là người khác đang vi phạm bản quyền.

Cố Thất Thất lấy một cuốn sách vẽ lớn xuống, Túc Bảo phát hiện trên đó có rất nhiều hình vẽ.

"Loại búp bê này gọi là búp bê phiên bản Q, đây là loại búp bê phức tạp nhất mà chị từng thiết kế, tên là Mị Nương, 18 tuổi, phong cách cổ xưa..."

"Chị cũng tự mình thiết kế quần áo..."

Sau lời giới thiệu của Cố Thất Thất, Túc Bảo cuối cùng cũng hiểu ra.

“Nó được làm từ bùn phải không?” Túc Bảo quay lưng búp bê lại, nhìn ngắm.

Cố Thịnh Tuyết cũng cầm lên một con búp bê, chăm chú nhìn.

Đúng nhỉ? Chắc được làm từ bùn, không thể làm từ †ro cốt được...... 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.