Thông thường bên trong búp bê chẳng có gì đặc biệt, trừ phi cố ý giở trò nghịch ngợm.
Một số người thấy búp bê đáng sợ, nhưng một số khác lại phát cuồng vì chúng. Những điều này rất đỗi bình thường, có gì đáng làm ầm lên đâu?
Túc Bảo chỉ vào kệ trưng bày gần nhất: "Chị thật sự không nhìn thấy sao? Ở đây thật sự có em bé."
Cố Thịnh Tuyết vừa toan nói gì đó thì đột nhiên kim la bàn trong tay cô bé lắc lư điên cuồng.
Tim cô bé hãng mất một nhịp, cô bé lập tức ngẩng đầu lên, lưng cô bé tức thì ướt đãm mồ hôi lạnh.
Chỉ thấy một đứa bé khoảng hai tuổi đang ngồi trên tủ trưng bày trước mặt, tò mò nhìn Cố Thịnh Tuyết.
Ngoài em bé quỷ kia ra, cả căn phòng tràn ngập quỷ hồn.
Một số núp trong búp bê, một số ngồi ở mép tủ trưng bày, còn có nhiều quỷ hồn lơ lửng trên trần nhà hoặc đang quay vòng vòng...
Có em bé, cô gái trẻ, cũng có người già, phụ nữ.....
Điểm chung duy nhất của bọn nó là: Đầu là quỷ.
Cố Thịnh Tuyết như bị sét đánh giữa trời quang!
Có quỷ thật sao? !
Chúng ở khắp nơi trong phòng, tính bằng mắt thì có khoảng 17- 18 quỷ hồn.
Cố Thịnh Tuyết bắt đầu nghi ngờ cuộc đời. Nếu căn phòng này chỉ có 1-2 quỷ hồn ẩn náu thì chẳng nói làm gì, đằng này có tới mười mấy con!
Trình độ của cô bé trở nên tệ hại như thế từ khi nào nhỉ?
Cố Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710547/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.