"Tổ tiên ơi, xin đừng trách con. Tổ tiên ơi, xin hãy lùi ra một chút. Cẩn thận kẻo con đào trúng chân."
Trên mộ thật sự có tổ tiên.
Tổ tiên đang ngồi xổm hóng hớt chuyện vui thì bỗng phát hiện ra con cháu đã đào đến mộ của mình!!
Tô Nhất Trần nói: "Túc Bảo, tới đây để tỏ lòng thành kính với tổ tiên. Lát nữa, chúng ta sẽ chuyển mộ."
Túc Bảo vui vẻ chạy tới nói: "Tổ tiên, Túc Bảo tới rồi!"
Tổ tiên đang bay lượn trên mộ lên tiếng: “Woa, đây chính là bảo bối của nhà chúng ta hả! Tại sao hai năm nay không thấy con bé nhỉ...”
Túc Bảo tò mò nhìn tổ tiên mặc đồ kiểu Tôn Trung Sơn, hỏi: "Tổ tiên, năm nay con mới tới đây! Bao nhiêu mộ phần mà chỉ có mỗi người thôi
Tổ tiên kinh ngạc nhìn Túc Bảo, ồ? Cô bé con này có thể nhìn thấy lão ư?
Tổ tiên vui vẻ nói: "Đúng vậy, chỉ còn lại ta. Mấy người kia chờ đủ âm thọ là lên đường đầu thai cả rồi."
Túc Bảo bấm ngón tay tính toán.
Sư phụ nói, giả sử tuổi thọ của mỗi người được định sẵn là 80, nếu ai đó chết đột ngột ở tuổi 30 thì khi xuống địa ngục, người đó sẽ phải chờ thêm âm thọ 50 năm.
Những người chết tự nhiên do tuổi già sẽ được đầu thai sau thất đầu tiên, nhưng họ cũng có thể chọn ở lại quỷ giới thêm một thời gian, lên đài sen nghe kinh và tích phước cho con cái ở phàm trần.
Ngoài ra, phải chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710516/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.