Chương trước
Chương sau
Phòng Tô Tử Lâm.

Tô Tư Lâm đang ngủ say, bỗng nhiên cảm giác trên mặt hơi ngứa bèn cau mày mở mắt... Đập vào mắt là một con ma nữ đang thò đầu ra trước giường từ từ tới gần anh.

Tô Tử Lâm: "..."

Anh nhìn ma nữ chằm chằm hồi lâu, không biết nghĩ thế nào mà lại nhắm mắt ngủ tiếp.

Tô Cẩm Ngọc:

Cô há miệng thở dốc, anh hai có phản ứng gì thế này!

Cô khẽ ho khan, cất giọng sâu kín: "Tô Tử Lâm~ Tô Tử Lâm~"

Tô Tử Lâm lại mở mắt, dường như đang suy nghĩ gì đó, nhìn chòng chọc Tô Cẩm Ngọc.

Sau đó... Xoay người, ngủ tiếp.

Tô Cẩm Ngọc: "...

Tô Nhất Trần đứng ở cửa thấy vậy không nhịn được cười khẽ.

Tô Cẩm Ngọc khó hiểu: "Anh cả, anh hai bị làm sao thế?"

Tô Nhất Trần hất cằm: "Em hỏi nó đi."

Tô Cẩm Ngọc đành phải bay sang bên kia, nằm nhoài lên giường gọi: "Anh hai! Mau dậy đi!"

Tô Tử Lâm giật mình mở choàng mắt. Cái xưng hô quen thuộc này...

“Ngọc Nhi?” 

Anh vội vàng ngồi xuống, sững sờ hỏi: "Ngọc Nhi, vừa rồi anh có một giấc mơ, mơ thấy một ma nữ đứng trên đầu giường anh."

Chợt, Tô Tử Lâm như nghĩ đến chuyện gì, con ngươi co rút: "Ngọc Nhi?"

Chuyện gì đang xảy ra vậy, anh thấy Ngọc Nhi? Ma nữ trước mặt chính là Ngọc Nhi?

Tô Cẩm Ngọc: "...

Hay lắm, cái cung phản xạ này... Cuối cùng cô cũng biết được tại sao cả Hân Hân và Tô Tử Tích đều có phản xạ lâu như thế

Ba cô, ông cụ Tô là người thần kinh thô tiêu biểu, thường xuyên không hiểu ẩn ý trong lời mẹ cô, đang ngủ say lăn xuống đất vẫn có thể ngủ tiếp được.


Em gái của anh... Em gái đã quay về thật rồi.

 'Vành mắt Tô Tử Lâm đỏ ửng.

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.