“Chị xin lỗi! Ban nãy chị vẫn còn đang đắm chìm trong cốt truyện! Chị vẫn chưa thoát diễn được! Chị nhìn thấy em cứ nghĩ em là tam di thái, chị, chị nhập diễn quá sâu hu hu hu! Chị xin lỗi, chị xin lỗi hu hu hu!”
Cố Thất Thất hoảng loạn duỗi tay ra “sờ” mặt Chu Vũ: “Không sao đúng không, không có vấn đề gì đâu phải không? Em có ổn không?”
Mặt Chu Vũ vốn dĩ đã bị đánh sưng lên, lại bị cô ấy nhấn một cái như vậy, đau chết người.
Cô ta kinh hãi kêu lên: “A, đau quái”
Cố Thất Thất: “A... Chị xin lỗi, chị xin lỗi! Chị không cố ý, hu hu hu! Là do chị quá lo lắng cho em...”
Cô ấy luống cuống hoảng loạn, liên tục gọi trợ lý, gọi bác sĩ, gọi thầy Tô, gọi đạo diễn.
Tô Lạc: “...”
Mọi người Hình như... Không có gì sai cả?
Túc Bảo: Quào, chị Thất Thất đúng là một diễn viên giỏi!
Bé vui vẻ nhìn về phía bà cụ Tô: “Bà ngoại, chị Thất Thất thật là lợi hại! Con quên mất từ đó rồi, gọi là rất chuyên gì ấy nhỉ.”
Bà cụ Tô: “Ừm... Rất chuyên nghiệp.”
Túc Bảo gật đầu như gà con mổ thóc: “Ừm ừm, đúng đúng đúng!”
Bà cụ Tô rất mệt tim. Có một Mộc Quy Phàm không đáng tin cậy, có một 'Tô Nhất Trần con dám hỏi thì cậu cũng dám đáp, có một
'Tô Nhạc Phi một lời không hợp là vung nắm đấm luôn.
Bây giờ còn có một Cố Thất Thất diễn xuất xuất thần...
Rất khó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710475/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.