'Tô Nhất Trần nắm tay Túc Bảo ra ngoài, giám ngục dẫn đường cho họ nói: “Người nhà một tháng chỉ được vào thăm một hai lần. Gần đây Vệ Uyển không ngoan ngoãn, tháng sau anh hãy tới thăm cô ta nhé.”
Tô Nhất Trần gật đầu: “Ừm.”
'Túc Bảo: “Chú ơi yên tâm đi ạ, con và cậu sẽ không tới nữa đâu.”
Giám ngục: “??”
Chiếc xe từ từ lái đi ra ngoài.
Có hai cổng vào nhà tù, bánh trước của ô tô cuối cùng cũng đi qua cổng và một nửa thân xe đã ra khỏi nhà tù.
Quỷ xui xẻo vô cùng kích động, cuối cùng nó cũng sắp thoát khỏi cái chỗ quỷ quái này rồi.
Nó cười phá lên: “Ta ra ngoài rồi, haha, ta ra ngoài
"17 năm... tròn 17 năm!"
“Ha ha ha, Long Ngạo Thiên ta cuối cùng cũng thoát khỏi cái chỗ quỷ quái này rồi! Ta muốn hỏi hôm nay còn ail Còn ai có thể ngăn cản ta đây!”
Cả người quỷ xui xẻo bỗng tràn đầy sát khí, nó lao ra khỏi cửa kính ô tô rồi bay ra ngoài!
Kỷ Trường nheo mắt: “Lừa phỉnh ư? Muốn chạy ư?”
Túc Bảo hét to bằng giọng nói non nớt: "Này! Chạy đi đâu vậy!"
Đôi mắt được kẻ một lớp mực đen dày của quỷ xui xẻo thoáng hiện sự khinh miệt.
Hừ, nó muốn tự do! Chỉ có kẻ ngốc mới đi với họ!
Đúng lúc này, một tia sét đột nhiên đánh xuống từ bầu trời.
Đùng....!
Quỷ xui xẻo bị đánh cho bay ngược trở lại rồi nện vào lưới điện trên tường, giật cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710425/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.