Chương trước
Chương sau
Lúc giết cụ già đầu tiên, y tá Lý chỉ ôm tâm lý muốn báo thù.

“Lúc mới giết người, tôi vô cùng hoang mang. Nào. ngờ người nhà của cụ già đó rất tốt bụng, họ tưởng tôi hoảng sợ vì thấy cụ già chết nên còn an ủi tôi...”

“Vốn dĩ cụ già này yếu lắm rồi, tôi chỉ dùng gối đè đã chết....Cho nên không ai phát hiện ra điều bất thường..."

Khi cụ già được hỏa táng và chôn cất, tội ác giết người của y tá Lý cũng được chôn vùi theo!

Y tá Lý vui mừng khôn xiết, hể hả vì đã trả được thù, từ đó về sau, chị ta bắt đầu bước chân lên con đường không có lối về.

Người thẩm vấn đập bàn, giận dữ nói: “Chủ nhà đối xử với cô tốt như vậy, lẽ nào cô không áy náy chút nào. ư?"

Y tá Lý mím môi, áy náy là cái gì? Đám người kia giàu có lắm tiền nên mời chị ta tới hầu hạ người già, một người nghèo như chị ta thì có gì mà phải cảm thấy áy náy?

Người thẩm vấn nhìn thôi cũng biết y tá Lý đang nghĩ gì, ông ấy cố đè nén lửa giận, nói: "Tiếp tục!"

Y tá Lý nói: “Sau đó tôi mê mẩn thú vui này....Ha ha.... Vốn dĩ ban đầu, tôi chỉ dám ngược đãi chút xíu thôi, đối tượng được yêu thích nhất là những cụ già mắc chứng Alzheimer gì đó..." 

Sau này, ngược đãi nhẹ nhàng không còn khiến chị †a hể hả. Trong mắt Y tá Lý, những cụ già này rất đáng ghê tởm, đã già rồi không chết đi mà còn muốn chị ta phải chăm sóc ư?

Bọn họ là cái thá gì chứ?

Vì vậy, hết lân này đi n khác, y tá Lý thử thăm dò. đến những giới hạn điên rồi nhất. Chị ta phát hiện ra, chỉ cần chị ta càng thể hiện tốt hơn, được đánh giá cao hơn và đạt được nhiều chứng chỉ điều dưỡng hơn thì người nhà sẽ càng không nghi ngờ chị ta.

Y tá Lý cố gắng tạo ra cái vỏ bọc tốt nhất để đám người có tiền kia yên tâm giao cụ già nhà họ cho chị ta, sau đó....

Y tá Lý thích cảm giác có thể thao túng sinh mệnh của người khác như thế này đến nghiện. Nhưng dần dà, chị ta ngày càng cảm thấy không đủ thỏa mãn, chỉ có bản thân chị ta vui thì có ý nghĩa gì??

Thế là, y tá Lý tìm ra rất nhiều bạn bè cùng chung chí hướng...

Người thẩm vấn vô cùng choáng váng trước tâm lý biến thái của y tá Lý, không khỏi nói: “Bản thân cô nhận tiền rồi mới làm công việc này thì sao có thể trách người khác sai khiến cô? Không thích bị sai khiến thì cô đừng. làm nữa!"

Y tá Lý bĩu môi: “Làm việc này lương mới cao chứ...” 

Người thẩm vấn nhất thời nghẹn họng, tức đến độ không muốn hỏi cung tiếp.

Một người thẩm vấn khác cố ép bản thân giữ bình tĩnh, nói: “Những người bạn cùng chung chí hướng với cô, ngoài thành viên của group trong máy điện thoại của cô thì còn những ai?”

Y tá Lý nói nhiều đến khô cả miệng, chị ta liếm môi, nói: “Có nước uống không?”

Người thẩm vấn lạnh lùng nhìn chị ta.

Y tá Lý chỉ đành nói: “Hết rồi...Có mỗi group đó thôi. Tôi rất thích group ấy, các thành viên trong đó như người nhà của tôi vậy....nói chuyện vừa dễ nghe vừa hài hước. thú vị....Cho nên tôi chưa bao giờ đổi group.”

Những chuyện lấy sinh mạng của người khác ra để chơi đùa làm trò vui hóa ra lại được chị ta cho là thú vị và hài hước.

Người thẩm vấn trầm mặc.

May sao, 'người nhà' của y tá Lý bị cảnh sát tóm cổ cả bọn, không trừ kẻ nào.

Sau hai ngày truy bắt liên tục với cường độ cao, các ban ngành từ khắp nơi trên cả nước đã hợp sức truy. quét toàn bộ tội phạm trong group mà y tá Lý tham gia, một mẻ hốt gọn.

Đám người bị bắt kia hận y tá Lý muốn chết! 

Đang yên đang lành, bỗng nhiên bị bắt vào tù!


Y tá Lý cuộn tròn trên giường, mắt sưng tấy không thể mở ra được.

Chị ta xém chút nữa bị đánh chết mới được phân vào phòng đơn hiện tại.

“Hu hu...đau quá...” Y tá Lý khát nước nhưng đau đến mức không thể lê người đi rót nước, chỉ muốn có người tới hầu hạ chị ta.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.