Chương trước
Chương sau
Những thường thấy nhất là dùng gối đè làm ngạt thở hoặc ấn đầu các cụ già vào chậu nước dìm chết, vì theo. y tá Lý, cách này không dễ bị phát hiện...

Ngoài video của chính mình ra, y tá Lý còn lưu video của nhiều người khác, nội dung gồm ngược đãi giết từ mèo cho đến con người... cái gì cũng có.

Viên cảnh sát lần theo manh mối, dễ dàng tìm ra group chat mà y tá Lý tham gia, không quá lời khi nói rằng trong group có một trăm người, thì ít nhất một nửa trong số họ là kẻ giết người. 

Bọn họ đã nhận nhiều vụ án nhưng đây là lần đầu tiên họ cảm nhận được góc khuất và sự đáng sợ của bản chất con người.

“Chị còn gì để nói nữa không?” Viên cảnh sát nghiêm nghị hỏi.

Đầu óc y tá Lý ong ong, chỉ có một suy nghĩ tiêu tùng rồi.

Chi ta hối hận lắm, nhưng chị ta không hối hận vì đã giết nhiều người như vậy, chị ta chỉ hối hận vì sao lần này mình lại sơ suất như thế, để người ta bắt ngay tại trận.

Y tá Lý khóc lóc xin tha: “Tha cho tôi đi anh cảnh sát ơi... Tôi thực sự không cố ý đâu, tôi không biết tại sao. mình lại quay những video thế này, tôi, tinh thần của tôi không bình thường..."

Đúng rồi, chị ta có bệnh tâm thần.

Bệnh nhân tâm thần sẽ không bị kết án.

Y tá Lý lập tức cười toe toét, giả điên giả dại: "Ha ha, ha ha ha, đến bắt tôi đi, đến bắt tôi đi. Mẹ ơi, con muốn ăn kẹo... Ư ưi"

Cảnh sát trực tiếp ấn đầu chị ta và đưa đi: "Chị có bị bệnh tâm thần hay không, không phải chị nói là được."

Anh cảnh sát cười khẩy: “Vả lại chị đã quay lại hành vi ác độc của mình từ đầu đến cuối. Từ video này có thể kết luận rằng chị không hề mất đi khả năng nhận biết và kiểm soát bản thân. Cho dù chị có bị tâm thần thật, chị có tin là kiểu gì chúng tôi cũng có thể kết án tử hình cho chị không?”

Y tá Lý: "...

Không, chị ta không hiểu, sao tự dưng chị ta lại xui xẻo như vậy chứ?

Ngay cả bằng chứng kết tội mình cũng do chính bản thân chị ta quay lại?

"Anh Trần ơi cứu tôi với! Tôi xin anh, xin anh hãy tha thứ cho tôi... Tôi còn hai đứa con nhỏ..." Y tá Lý hoảng sợ, vội vàng cầu xin Trân Gia Khang tha cho mình.

Chị ta lấy việc giết người ra để mua vui cho mình nhưng tới khi cái chết thực sự sắp đến với mình rồi, chị †a mới biết sợ.

Mặt mày Trần Gia Khang lạnh tanh.

Anh ấy sẽ theo vụ này đến cùng, cho đến khi những kẻ cặn bã này bị kết án tử hình mới thôi.

Cảnh sát tịch thu điện thoại di động của y tá Lý, nhanh chóng vừa thu thập bằng chứng vừa báo cáo lên cấp trên.

Đây là một vụ án cực lớn.

Để ngăn chặn càng có thêm nhiều người bị đe dọa tính mạng hơn, bọn họ phải nhanh chóng hành động trong bí mật để hốt gọn cả mẻ nhóm người này.

Giờ phút này, mọi người trong group chat của y tá Lý đâu có ngờ được chị ta lại tự tay đưa bọn họ lên máy chém...

Mọi người nhìn y tá Lý bị bắt đi, trong lòng đầy suy nghĩ kinh hãi, phức tạp và ghê sợ, thật lâu sau mới lấy lại tinh thần.

Có vẻ Túc Bảo đang kéo một thứ gì đó rất khó khăn.

Kỷ Trường nhận lấy lưới phược linh trong tay bé, nói: “Để ta làm cho.”

Hắn cử động ngón tay, lưới phược linh tự động bay lên, Kỷ Trường cười lạnh nói: "Bổn đại nhân đích thân ra tay đấy, ngươi có cảm động không?"

Con quỷ bụng dạ xấu xa đang giấy dụa kịch liệ Không dám cử động nữa...

Xảy ra chuyện như vậy, nhà họ Trần không có lòng dạ nào để chiêu đãi Tô Nhất Trần và Túc Bảo nữa, Túc Bảo cũng bắt được con quỷ bụng dạ xấu xa rồi nên coi như đã hoàn thành nhiệm vụ.


Tiểu Ngũ thấy Túc Bảo nhặt con rùa đen lên, không hiểu ra làm sao lại huýt sáo: "Ồ, ông nội, ông về rồi đấy à?"

Rùa đen: "...

Nó lập tức rụt đầu vào trong. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.