Ban nãy trước khi châm cứu, cô bé đã hỏi sư phụ: “Sau lần châm cứu này, ngày mai bà ngoại con có đứng dậy được không?”
Sư phụ khinh miệt đáp: “Cần gì tới ngày mai, châm cứu xong lần này là bà ngoại con có thể bước đi như bay rồi.”
Bây giờ Túc Bảo đã tin lời sư phụ mình, còn biết thế
nào là bước đi như bay.
Bà cụ Tô phát hiện ra bị lừa gạt, tức giận nhìn Tiểu Ngũ: “Tiểu Ngũ, còn kêu linh tinh là tao hầm thịt mày đấy.
Tiểu Ngũ run rẩy bay đến vai Túc Bảo: “Đừng hầm ta, đừng hầm ta. Ta xuống được nhà bếp lên được đại sảnh, đánh được lưu manh đối phó được tiểu tam, chịu được cô quạnh và có thể tạo ra vinh quang, sửa được máy tính và trèo được tường.”
Bà cụ Tô: “...." Giờ bà sẽ lập tức cho Tiểu Ngũ vào bếp.
Túc Bảo chỉ tay vào chân bà cụ Tô: “Ngoại ơi ngoại nhìn xem.”
Bà cụ Tô cúi đầu nhìn thì sửng sốt, sau đó lập tức duỗi tay nói: “Đỡ, đỡ tôi chút nào, bỗng nhiên tôi hơi sợ độ cao.”
Cuối cùng thì bà cũng đứng dậy được, là đứng vững vàng chứ không phải cảm giác chân như giẫm lên nệm bông khi trước.....
Bà cụ Tô bỗng cảm thấy mọi chuyện trước mắt không thực tế...
Ông cụ Tô đen mặt đỡ vợ, nói: “Túc Bảo, bà ngoại con có thể đứng và đi vài bước được không?"
Dạo trước, Túc Bảo và viện trưởng Vu tranh cãi, ông cụ nhớ rõ Túc Bảo từng nói trong lúc trị liệu chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710397/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.