Tuy nghĩ đến khả năng có thể lấp đầy hồ lô, Túc Bảo vẫn cảm thấy làm vậy không ổn. Sau khi chôn đồng xu này xuống để trấn áp, dù có người nhảy lầu thì hồn phách của họ cũng không bị vây
khốn lại nơi này, cũng không bị quỷ hồn khác nô dịch.
Tô Tử Tích hỏi: “Em không sợ người khác đào đồng xu này lên rồi lấy đi hả?”
'Túc Bảo khẳng định: “Không đâu!” Tô Tử Tích khó hiểu hỏi: “Sao lại không?”
'Túc Bảo: “Em nói không thì sẽ không có trường hợp. đó ~ Anh ơi anh hiểu mài”
Tô Tử Tích: “...”
'Túc Bảo võ võ tay, sau đó phủi bụi trên quần, kéo. vali: “Đi thôi anh, về nhà nào!”
Tô Tử Tích mím môi, tự giác lấy chiếc vali từ tay Túc Bảo. ba Nhà họ Tô.
Bà cụ Tô đứng ở cổng trang viên chờ hồi lâu, lo lắng nói: “Sao vẫn chưa về?”
“Ban đầu mẹ đã nói rồi, không cho hai đứa nhỏ đi, lỡ xảy ra sự cố gì thì biết làm thế nào?”
“Nhất là nhóc con khốn kiếp Tô Tử Tích, có khi em gái bị bán đi rồi nó vẫn đang đắm chìm trong game đấy!
Mộc Quy Phàm và Tô Nhất Trần mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.
Mới hai phút trôi qua mà Mộc Quy Phàm và Tô Nhất Trần đã bị bà cụ Tô mắng hai lần rồi.
Đúng lúc này, một chiếc ô tô đến gần trang viên nhà họ Tô.
Tô Tử Tích xuống xe trước, sau đó nhanh chóng chạy qua bên kia, mở cửa và đưa tay ra...
Túc Bảo “ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710369/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.