Tâm trạng của Tô Tử Tích rất tệ, giấc mơ này vừa chân thực vừa đột ngột.
Trong mơ, cậu bé đã bị ma nữ xẻo mất một miếng thịt, giờ ngực vẫn đau.
Cậu bé ghét việc Túc Bảo lo cho mình, cậu bé đã quen ở một mình rồi, quen với việc không được ai hỏi han, sự quan tâm đầy thân mật này sẽ khiến cậu bé cảm thấy rất giả tạo và dối trá, như bong bóng dưới ánh mặt trời, chọc cái là vỡ ngay.
'Thà không có từ đầu.
Bên ngoài, sau khi hay tin, các thành viên khác của nhà họ Tô cũng chạy đến, rối rít hỏi xem đã xảy ra chuyện gì?
'Túc Bảo đang định nói thì nghe thấy Tô Tử Tích tức. giận quát: “Ồn quái”
Cậu bé sầm mặt, đứng dậy, định đóng sầm cửa lại theo thói quen thì nhận ra ván cửa của mình vẫn đang được dựng cạnh đó!
“Mọi người đi đi, nhìn gì vậy?” Cậu bé quát. Tô Tử Lâm nhíu mày: “Tô Tử Tích...”
Tô Tử Tích: “À, tại sao con lại nói chuyện với ông bà nội như thế ấy hả? Vậy con nhắc lại nhé, Thái thượng hoàng, Hoàng thái hậu, già thế rồi mà vẫn chưa đi nghỉ ngơi à? Coi chừng tim không chịu nổi, còn bị cháu chọc. giận thêm nhé! Hai người có biết tại sao người già ở thôn Trường Thọ lại sống lâu không? Vì họ không chõ mũi vào việc của người khác!”
Mọi người
Ngứa tay thật!
Mộc Quy Phàm: “Đánh đi, đánh một trận không được thì đánh hai trận.”
'Tô Nhạc Phi lấy một cây gậy gỗ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710339/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.