Đường Điền Điền đỡ ngực, nói: “Tiểu thư Túc Bảo, con hù chết chú rồi!”
Túc Bảo cười hi hi rồi nắm tay Tô Lạc đi vào.
“Sao hôm nay tiểu thư Túc Bảo lại có thời gian đến đây?”
Đường Điền Điền lập tức kêu người đem bánh ngọt vào, nói: “Chẳng phải hôm nay con phải đi học sao?”
Túc Bảo lắc đầu: “Cậu tư nói muốn dạy con trốn học.”
Tô Lạc: “Này này...Nói gì thế con?”
Rõ ràng cô bé con nói muốn dẫn anh đi câu cá mà.
Kết quả lại đến công ty quản lý của anh?
Cánh cửa bị đẩy ra, mấy nhân viên bưng 7-8 loại bánh ngọt nhỏ đi vào.
Trước kia, đám nhân viên công ty không hiểu gì khi nhìn thấy dòng thông tin cuối cùng trong sổ tay nhân viên viết: Tiểu tiểu thư không thể ăn quá ngọt, không thích vị socola, thích bánh trái cây, thích kẹo trái cây...
Đến bây giờ thì các nhân viên đã vỡ lẽ.
Hai mắt Túc Bảo lấp lánh, cô bé giơ ngón cái, khen ngợi: “Chú Đường, chú sắp phát tướng rồi, sau này cúc áo của chú càng không cài được nhat”
Đường Điền Điền: Ý cô bé là tiền đồ của ông †a vô cùng thênh thang phải không?
Đường Điền Điền cười híp mắt: “Cảm ơn tiểu thư Túc Bảo đã khen ngợi!”
Túc Bảo cắn một miếng bánh nhỏ, ngọt mà không ngấy, ngon quá đi!
Đường Điền Điền quan sát sắc mặt Túc Bảo, hỏi: “Hôm nay có chuyện gì à?”
Tô Lạc vừa toan lên tiếng thì Túc Bảo nghiêm túc nói: “Con bấm ngón tay, chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710317/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.