Chương trước
Chương sau
Anh phải đưa Thượng Thanh Bắc vào tù trước. Năm lần bảy lượt dựa hơi tiểu Túc Bảo ngoan của anh để cọ nhiệt, còn dám coi con gái anh là con gà đẻ trứng vàng.

Không dạy dỗ gã này một bài học thì đâu phải cách giải quyết vấn đề của Mộc Quy Phàm anh!

Mộc Quy Phàm quét mắt nhìn xung quanh một vòng rồi cầm tấm danh thiếp ố vàng trên bàn lên, đọc: “Thượng Thanh Bắc...”

Hừ, đúng là làm nhục cái tên hay mà! I Mộc Quy Phàm quăng tấm danh thiếp đi, nói:  “Các anh nói chuyện đàng hoàng nhé, nhớ rõ chúng ta là những người văn minh!”

Mấy tên ác ôn của sơn trang nhà họ Mộc nhất loạt đáp: “Đã hiểu!”

Mộc Quy Phàm đóng cửa đi ra ngoài.

Thượng Thanh Bắc sợ hãi lùi về sau, quỳ rạp xuống đất cầu xin tha mạng, cuối cùng bị đánh đau đớn đến mức chẳng còn hơi sức xin tha.

Ngoài cửa, Vạn Đảo căng thẳng canh cửa, đầu óc anh ấy vẫn ong ong.

“Gia chủ, thân phận của anh mà làm những chuyện này thì không ổn đâu nhỉ?” Vạn Đảo muốn khóc.

Mộc Quy Phàm vẫn đang dựa vào cửa sổ ở cuối cầu thang, trưng ra bản mặt tê liệt cảm xúc: “Tôi có thân phận gì? Giờ tôi là một đạo sĩ mài”

Vạn Đảo: “YYII”

“Còn nữa, chẳng phải ai khác mà chính gia chủ nhà họ Mộc là người đánh gã.”

Thượng Thanh Bắc bị đánh cho tả tơi tan tác, toàn thân đau nhức dữ dội, cuối cùng phải ngồi tù 15 ngày vì tội gây rối và ẩu đả.

Thượng Thanh Bắc bị còng tay dẫn đi: “2???”

Đám tay chân của Mộc Quy Phàm rất biết cách hành hạ người. Họ biết rõ đánh vào chỗ nào đau nhất mà không để người khác phát hiện ra.

Ngược lại, mặt mũi đám ác ôn này đều bầm dập Đây là kết quả do mấy người họ tự đánh vào mặt nhau.

Nhìn mà phát hoảng, thực ra chỉ mất vài cọng lông tơll!

Sau khi nghe kể lại chuyện này, Tô Nhất Trần chau mày nói: “Anh làm như vậy thì mấy thuộc hạ của anh cũng phải ngồi tù....”

Mộc Quy Phàm bày ra bộ dạng thoải mái: “Không sao, họ vốn có nhiệm vụ, vào trong tù để canh chừng một người.”

Vừa hay vào tù mà không bị kẻ khác nghi ngờ, đề phòng.

Tô Nhất Trần: “...” Lợi dụng việc công để trả thù cá nhân? Mộc Quy Phàm chẳng hề cảm thấy mình 'quan báo tư thừ, anh làm như vậy gọi là sử dụng lợi thế hợp lý để thực hiện phân phối lại tài nguyên.

Sau khi Thượng Thanh Bắc bị bắt vào tù, một trong hai cô gái rơi xuống nước được cứu sống hôm nọ lại phải chịu bạo lực mạng.

Mấy câu nói của Thượng Thanh Bắc đã dấy lên sự phẫn nộ của công chúng.

Cư dân mạng tìm ra địa chỉ và số điện thoại nhà của cô gái kia, thậm chí tìm ra cả số điện thoại của ba mẹ cô gái.

Lời chửi mắng và nguyền rủa liên tục vang lên bên tai, cô gái gần như sụp đổ.

Cô gái cũng thanh minh trên mạng, nhưng tài khoản của cô ấy quá bình thường, nhanh chóng bị nhấn chìm trong ngàn vạn lời chửi mắng.

Hôm nay gia đình cô gái rơi xuống nước còn nhận được bưu kiện, vừa mở ra đã trông thấy một cánh tay giả nhuộm màu đỏ tươi bị cắt đứt, thoạt nhìn cứ ngỡ là tay thật.

Cô gái sợ hãi thét lên một tiếng, bật khóc: “Mẹ ơi, sao lại như vậy..."

Cô ấy không hề nói ra mấy lời lẽ vô ơn đó, nhưng chẳng mấy người nghe được lời giải thích của cô ấy.

Cậu thanh niên kia cứu cô ấy rồi hi sinh tính mạng, mấy ngày nay cô ấy đều đến nhà cậu thanh niên để cảm ơn, xin lỗi và thể hiện sự áy náy....

Nào ngờ lại gặp phải bạo lực mạng! 

Cô gái khóc nức nở. Vì chuyện trên mạng mà hôm nay tới trường cô ấy bị bao người nhìn bằng ánh mắt kỳ quái.

'Thậm chí còn có người mắng luôn trước mặt rằng cô ấy là kẻ bội bạc.

Cô ấy sắp sụp đổ rồi.

Cô ấy không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này, cũng không biết tiếp theo phải làm gì, dù thanh minh thế nào thì phần lớn mọi người vẫn bảo thủ cho rẵng đoạn video mạo danh trước đó mới là đúng rồi mỉa mai cười nhạo lời thanh minh của cô ấy. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.