Chương 103: Đụng vào người của tôi, đương nhiên phải tính sổ rồi
Mọi người đều sợ đến ngây người trước sự thay đổi đột ngột này.
Đang yên đang lành, bỗng có một chiếc xe việt dã xông thẳng vào tiệc mừng thọ, mọi người đều không kịp phản ứng.
Mộc Quy Phàm nhìn về phía một bóng dáng nhỏ bé trong đám đông.
Cô bé mặc một chiếc đầm xòe màu trắng với hai bím tóc nhỏ.
Đôi mắt to tròn, đôi má phinh phính sữa, khi mím môi má càng phính hơn.
Dễ thương và mềm mại.
Hồi nãy Mộc Quy Phàm nhìn thấy Túc Bảo từ xa, cô bé đang tức giận nhìn đám người chặn đường, trong mắt chất chứa sự phòng bị, giống một con thú nhỏ có thể nổi đóa bất cứ lúc nào.
Như thể cô bé có thể thực hiện cú ném vai với đám người đó.
Ha, nhóc con thú vị quá.
Lúc này Túc Bảo cũng đang đánh giá Mộc Quy Phàm, đây là ba của bé sao?
Túc Bảo cố gắng ngửa cổ, chỉ cảm thấy ba mình thật cao.
Cậu cả đã cao rồi, ba cô bé còn cao hơn một cái đầu.
Nổi bần bật giữa đám đông, nếu người khác là gà, ba cô bé chính là một con hạc trắng chân dài, ưm, thành ngữ đó gọi là gì nhỉ….
Cao như này thì vào cửa sẽ đụng phải khung cửa thật đó nha…..
Suy nghĩ của Túc Bảo bỗng bị bóp méo, bỗng nhiên muốn xem thử người ba này có va vào khung cửa rầm một tiếng hay không.
Đám người sửng sốt ban nãy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710190/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.