Trịnh Bạch Ngọc nhìn Trịnh Giai Yên thì thấy cô vẫn rất bình thường mà không có giấu hiệu nào của một người trúng thuốc. Chẳng lẽ…chẳng lẽ người uống ly rượu đó chính là cô sao. 
Trịnh Giai Yên mỉm cười nhìn Trịnh Bạch Ngọc 
“Thế nào chị gái thân yêu của tôi, không ngờ đến phải không? Chắc bây giờ chị khó chịu lắm đúng không?” 
“Trịnh…Giai…Yên! Không ngờ mày lại tâm độc như thế!” 
“Ha! Tôi thật ra còn phải học hỏi từ chị rất nhiều đấy!” Trịnh Giai Yên đã đoán trước được Trịnh Bạch Ngọc tiếp cận cô là có ý đồ xấu. Cô cũng đoán ra rằng ly rượu cô ta đưa cho cô uống chắc chắn có vấn đề. Nên trong lúc Trịnh Bạch Ngọc không để ý lên cô đã âm thầm đánh tráo hai ly rượu. 
Nói xong Trịnh Giai Yên gọi một người phụ vụ đến 
“Phiền anh đưa vị tiểu thư này lên phòng nghỉ ngơi đi” 
“Vâng!” 
Trịnh Bạch Ngọc uốn éo thuốc phát tác quá mạnh càng ngày cô ta càng không khống chế được bản thân mình. Phục vụ đưa Trịnh Bạch Ngọc lên phòng nghỉ thì liền bị cô ta quấn lấy 
“Umh…ư…giúp tôi tôi sẽ cho anh tiền!” 
Phục vụ cũng không thể nào cưỡng được sức hút của người phụ nữ trước mặt. Anh ta liền dở bản tính thèm thuồng sờ mó khắp người Trịnh Bạch Ngọc 
“Ưm…ưm…mát quá…mát quá!” 
“Ha! Đúng là một người phụ nữ lẳng lơ, nhưng tôi thích!” 
Anh ta nhanh chóng đè Trịch Bạch Ngọc ra ăn sạch, trên chiếc giường lớn Trịch Bạch Ngọc bị trúng thuốc với liều lượng quá lớn lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923343/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.