Cô hôn rất kêu vào má anh một cái “chụt”
“Được rồi chứ!”
Phong Dạ Đình không nói gì anh rướn người lên hôn lên môi cô một cái rồi nhanh chóng buông ra
Anh hờ hững đáp lại một câu “Hôn môi”
“Được rồi hôn môi thì hôn môi, thả tôi ra được chưa?”
“Hôn lại”
“Không phải vừa hôn xong sao?”
“Vừa nãy là tôi hôn”
“???”
Như vậy thì khác nhau sao hả? Sao tên đàn ông này lấy đâu ra lắm lý lẽ đến vậy.
Được coi như anh thắng.
Cuối cùng cô vẫn phải nhẫn nhịn nhắm mắt hôn lên môi anh. Hôn xong cô liền nhảy tọt xuống khỏi đùi anh chạy trối chết lên lầu.
Phong Dạ Đình nhìn dáng vẻ hấp tấp của cô liền không nhịn được mà khoé môi cong thành một hình vòng cung.
Quản gia Hàn đi ngang qua nhìn lúc đầu ông còn tưởng hoa mắt ai ngờ khi ông quay đầu nhìn lại thì ngạc nhiên “Thiếu gia! Cậu đang cười đấy à?”
Phong Dạ Đình liền nhanh chóng nghiêm mặt trở lại, lạnh lùng nói “Ông nhìn nhầm rồi”
Hàn quản gia vẫn không tin, rõ ràng vừa rồi chính mắt ông đang nhìn thấy thiếu gia đưa tay chạm lên môi rồi tự cười một mình kia mà.
…
Buổi sáng hôm sau…
Trịnh Giai Yên thức dậy vệ sinh cá nhân xong, cô uể oải bước xuống nhà, cô vừa xuống đã nhìn thấy Phong Dạ Đình đang ngồi ở trên sofa đọc báo sáng.
Cô ngáp ngắn ngáp dài chào hỏi qua loa “Chào buổi sáng”
“…” Phong Dạ Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923323/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.