Buổi sáng hôm sau…
Những tia nắng sớm chạng vạng chiếu qua rèm cửa hắt vào căn phòng ngủ tối om.
Trịnh Giai Yên cau mày mở mắt cô khẽ cử động thì chợt thấy toàn thân đau nhức, cả người dã rời như không còn sức sống. Tỉnh dậy sau một đêm eo đau, lưng đau vô cùng.
Trịnh Giai Yên cảm giác thấy eo mình nặng trĩu lại, cô quay mặt thì thấy Phong Dạ Đình đang vắt tay ngang qua eo cô, ôm cô vào lòng lưng cô dán sát với ngực anh.
Vậy mà cô lại để cho Phong Dạ Đình ôm cô ngủ cả một đêm.
Cô khẽ nâng cánh tay của Phong Dạ Đình đang đặt ở trên người mình ra nhẹ nhàng bước xuống giường.
Chân cô vừa đặt xuống đất đã không đứng vững được liền ngã khuỵ xuống đất “bịch”
“Á…” Trịnh Giai Yên nhịn cơn đau từ dưới hạ thân truyền lên cô khẽ kêu một tiếng.
Lúc này không biết Phong Dạ Đình đã dậy từ khi nào anh bước xuống giường ôm cô từ dưới sàn đất đặt lên trên giường.
“Đau không?”
Gương mặt Phong Dạ Đình lạnh lùng nhưng lại vô cùng tỉnh táo, không giống như là người vừa mới tỉnh dậy.
Trịnh Giai Yên lườm anh, cô cắn răng hậm hực “Còn không phải tại anh sao? Đồ cầm thú!”
Phong Dạ Đình im lặng ánh mắt anh sâu như đáy biển lặng lẽ nhìn cô. Lúc này Trịnh Giai Yên mới phát giác là trên người mình không mặc gì cả.
Cô với lấy chiếc chăn trên người chùm vào người mình rồi liếc nhìn anh.
“Trên người em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923304/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.