Kỳ Thư Di đưa tay lên muốn đẩy Phó Tử Dực ra nhưng sức cô yếu đuối làm sao có thể đọ được với sức khoẻ của anh. Cô đẩy thế nào cũng không được, rồi lại đấm lên ngực anh, cho đến khi Phó Tử Dực không nhịn được khi Kỳ Thư Di không yên phận liền túm chặt hai bàn tay cô ép lên tường tránh để cho cô làm loạn.
“Ư…Ưm…Ưm…”
Cơn tức giận trong người Phó Tử Dực hoàn toàn không giảm đi mà lại có dấu hiệu tăng lên. Phó Tử Dực không kiềm chế được cơn tức giận của mình anh trút giận nên nụ hôn môi lưỡi này.
Cho đến khi Kỳ Thư Di không thở nổi vì thiếu dưỡng khí Phó Tử Dực mới buông tha cho cô.
Bàn tay mạnh mẽ của anh ôm cả cơ thể nhỏ nhắn đang run rẩy của cô vào trong lòng “Chia tay! Anh đã đồng ý chưa, hả?”
Kỳ Thư Di muốn đẩy Phó Tử Dực ra nhưng không được anh ôm cô quá chặt dường như anh lại sợ cô chạy mất khỏi tầm nhìn của mình.
“Tại sao em không nói gì? Có phải em đã gặp chuyện gì đó rồi không? Nói cho anh biết anh sẽ giải quyết giúp em”
“Anh không giúp được gì tôi đâu, tôi đã nói rồi chúng ta không hợp nhau nên hãy chia tay đi”
“Em nói lại hai chữ chia tay một lần nữa thử xem! Em nghĩ tình yêu của tôi là trò đùa của em à, để em đùa giỡn tình cảm của tôi sao? Kỳ Thư Di tôi nói cho em biết cả đời này em mãi mãi chỉ thuộc về một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923291/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.