Phong Dạ Đình thức dậy với toàn thân mệt mỏi đau nhức, đầu thì đau như búa bổ. Những gì sảy ra tối qua anh chẳng thể nào nhớ nổi chỉ biết bản thân đã gọi cho Tống Vũ đến đón mình về, còn những chuyện gì sảy ra sau đó anh chẳng nhớ được gì nữa hết. 
Phong Dạ Đình bước xuống giường vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, một lúc sau anh bước ra khỏi phòng thì trùng hợp Trịnh Giai Yên cũng bước ra. 
Hai người bốn mắt nhìn nhau được một lúc Phong Dạ Đình lên tiếng: 
“Cô…” 
“Rầm” 
Phong Dạ Đình còn chưa kịp hỏi thì Trịnh Giai Yên đã đóng sập cửa lại. Anh ngơ ngác đứng nhìn cánh cửa bị cô đóng lại một cách không thương tiếc khẽ cau mày. 
Không hiểu chuyện gì rõ ràng mới sáng sớm ra anh còn chưa có động vào cô mà cô lại giận dỗi vô cớ như vậy. 
Phong Dạ Đình khẽ thở ra một hơi rồi đi xuống nhà. 
Hàn quản gia thấy anh đi xuống thì lên tiếng chào hỏi “Chào buổi sáng thiếu gia, cậu vẫn ổn chứ ạ!” 
“Ổn? Tối qua có chuyện gì sảy ra với tôi sao?” 
“Dạ không có lúc đấy cậu uống say được trợ lý của mình đưa về, rồi tôi pha cho cậu một cốc nước giải rượu. Sau đó có nhờ thiếu phu nhân cho cậu uống thôi ạ” 
“Vậy tôi không nói gì khó nghe chứ?” 
“Hả?” Hàn quản gia vẫn chưa hiểu ý của anh lắm 
“Ý là tôi có nói gì quá đáng với mọi người không hay đập phá đồ lung tung chẳng hạn” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923284/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.