Khuôn mặt của Phong Dạ Đình thoáng lạnh lùng nhìn hai người họ ánh mắt đen kịt lại sâu không thấy đáy, nhìn cách ăn mặc kia của cô thật là đáng ghét mà muốn đi câu dẫn đàn ông khác nữa sao? Lại còn cười tươi như thế kia nữa. Cái tay kia còn tự tiện mà khoác vào tay hắn ta nữa, đúng là người phụ nữ không biết liêm sỉ mà.
Phong Dạ Đình liền không nhịn được đi một mạch về phía Trịnh Giai Yên
Trịnh Bạch Ngọc thấy sắc mặt anh thay đổi liền chạy đuổi theo “Dạ Đình! Đợi em với”
(…)
Trịnh Giai Yên đang nói chuyện gì đó với Đông Phương Mặc Quân thì lại bị Phong Dạ Đình đến cắt ngang
“Xem ra hai người đang tiến triển rất tốt thì phải. Không phải cô đi tìm bằng chứng để nhanh chóng muốn ly hôn với tôi sao? Thời gian cũng sắp hết rồi mà cô vẫn còn tình tứ với người đàn ông khác vậy. Cô nên nhớ không tìm được bằng chứng thì đừng hòng thoát khỏi tôi”
Trịnh Giai Yên nhếch miệng cười “Phong tổng chớ phải lo lắng cho tôi, tôi nghĩ là anh lên giành thời gian quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh mình thì hơn. Với lại vẫn còn một tuần nữa mới hết ba tháng Phong tổng không cần phải thúc giục tôi, tôi cũng rất tự biết lượng sức mình”
Trịnh Bạch Ngọc đứng bên cạnh nghe cuộc đối thoại của hai người thì không khỏi lo lắng.
Vụ tai nạn đó không phải cảnh sát đã không còn truy cứu nữa rồi sao?
Với lại ai cũng khi người đâm c.hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923273/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.