Xong việc Phong Nam Tiêu và Lâm Ánh Linh không nán lại lâu nữa mà đi về để lại không gian riêng cho hai người.
"Vừa mẹ anh nói gì với em đấy?"
"Không có gì? Mẹ tặng em chiếc vòng tay gia truyền của nhà họ Phong, nhưng em thấy nó quý giá quá sợ sẽ làm mất nó"
"Mất thì thôi dù sao cũng chỉ là một chiếc vòng thôi mà!"
"Anh nói cái gì vậy? Đây là đồ gia truyền nhà anh đấy, mất thì em sẽ mang tội mất!"
Phong Dạ Đình mỉm cười xoay người cô lại ôm cô vào trong lòng "Ừm em nói cũng đúng, nhưng đối với anh không có gì quan trọng bằng em cả"
"Anh đừng ôm em nữa mọi người vẫn còn ở trong nhà đấy?"
"Anh ôm vợ mình thì có gì là sai chứ!" Phong Dạ Đình hờn dỗi nói.
"Sến c hết đi được!"
Phong Dạ Đình nhìn cô với ánh mặt nặng nề, chân mày anh nhíu chặt lại.
Giai Yên liếc anh: "Sao! Nhìn em như vậy là có ý gì hả?"
Phong Dạ Đình chẳng nói chẳng rằng cúi người xuống bế cô đi lên phòng.
"Á! Thả em xuống"
Cánh cửa phòng mở ra lập tức đóng rầm lại một lực rất mạnh.
Phong Dạ Đình đặt Giai Yên xuống chiếc giường rộng lớn rồi nhanh chóng đè lên người cô. Anh đè cả người cô xuống, hơi thở nóng rực vây hãm cô lại.
Giai Yên ngã ngửa trên giường, vì tư thế nằm dưới người anh mà ánh mắt cô thoáng thảng thốt nhìn anh.
Phong Dạ Đình cúi đầu phả hơi ấm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap/2923167/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.