Nghe thấy lời nói của mẹ, Lệ Bạc Thâm châm chọc nhếch miệng lên: “Nếu con không có tính toán đó thì mẹ tính bảo Phó Vi Ninh tự xử như thế nào?”
Nghe vậy, trong mắt Tống Viện xẹt qua một tia khiếp sợ, sau đó hóa thành tức giận: “Con nói gì vậy? Vi Trữ đợi con nhiều năm như vậy, đã hi sinh biết bao. nhiêu vì con? Bây giờ con nói với mẹ là mình không có tính toán đó? Hai nhà chúng ta đã có hôn ước nhiều năm, con có nghĩ nếu giải trừ hôn ước thì bên ngoài sẽ nói chúng ta thế nào không?”
Lệ Bạc Thâm lạnh lùng hỏi lại: “Mẹ có nghĩ đến vì sao sáu năm rồi mà con vẫn không đáp lại chuyện này không? Con đã nói với mẹ là không cần mẹ nhúng tay vào chuyện này, con sẽ tự giải quyết!"
Ngụ ý là hắn chưa từng có ý định thực hiện hôn ước với Phó Vi Ninh. Nghe ra ý của hắn, Tống Viện lập tức biến sắc.
Bà ta từng nghe người của Phó gia nhắc tới chuyện này, nói Lệ Bạc Thâm chính mồm nói thế với Phó Vi Ninh.
Nhưng lúc ấy bà ta còn ôm hoài nghỉ, cảm thấy lấy tính tình của con mình, nếu thật sự không có tính toán đó thì sao có thể giữ hôn ước này lâu như vậy.
Hiện giờ bà ta đã chính tai nghe con mình nói ral
Tống Viện siết chặt lấy tay vịn sô pha, sắc mặt xanh mét: “Không tính thực hiện hôn ước với Vi Trữ thì con tính thế nào? Tiếp tục cưới con nhỏ họ Giang kia vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680793/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.