Nhìn thấy hành động của cô bé, Giang Nguyễn Nguyễn có chút mờ mịt. Trong khoảng thời gian này, Tiểu Tinh Tinh và Triều Triều, Mộ Mộ ở bên nhau rất nhiều cho nên vừa nhìn thấy hành động và biểu cảm của cô bé, hai cậu nhóc. đã hiểu ý của Tiểu Tinh Tinh, còn Giang Nguyễn Nguyễn vẫn còn cảm giác khó hiểu.
Thấy Giang Nguyễn Nguyễn không hiểu, Tiểu Tinh Tinh vội vàng vừa chu cái miệng nhỏ nhắn vừa tự chỉ vào mình.
Giang Nguyễn Nguyễn thấy vậy càng thêm bối rối.
"Mẹ, em gái con nói với mẹ là phần đó do em ấy ghép.” Triều Triều lên tiếng giải thích. Nghe vậy Giang Nguyễn Nguyễn mới hiểu ra, cong mắt cười nói: "Tiểu Tinh
Tỉnh thật lợi hại, lắp được nhiều quá!”
Nghe được lời khen ngợi của dì xinh đẹp, đôi mắt Tiểu Tinh Tinh lại sáng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ lên vì hưng phấn, cô bé quay đầu nhìn về phía cha.
Bầu không khí giữa bốn người rất hài hòa, ạc Thâm hiểu ý cô bé nhưng nhất thời không biết chen lời vào thế nào, cuối cùng chỉ gật đầu cảm thán: "Rất lợi hại."
Tiểu Tinh Tỉnh chậm rãi cười lớn hơn, để lộ ra lúm đồng tiền nhỏ bên má.
Nhìn dáng vẻ vui vẻ của con gái, đôi mắt Lệ Bạc Thâm hơi tối lại, cảm xúc trong lòng có chút phức tạp.
Rõ ràng mỗi khi có Giang Nguyễn Nguyễn ở bên cạnh, Tiểu Tinh Tinh sẽ vui vẻ hơn bình thường, cười cũng nhiều hơn.
Mộ Mộ đã chơi Lego cả buổi nhưng giờ vẫn còn thích thú vô cùng, cậu bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680757/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.