Ý của Tống Viện rất rõ ràng, bà ta vẫn hy vọng hắn có thể ở bên cạnh Phó Vi Trữ.
Suốt sáu năm qua, hắn đã nghe rất nhiều lời thúc giục như vầy.
Lệ Bạc Thâm mất kiên nhẫn nhíu mày: "Con sẽ xem xét chuyện này, mẹ đừng xen vào."
Tống Viện vẫn không hài lòng: "Con sẽ xem xét? Không lẽ con thật sự định hủy hôn với Vị Trữ sao?"
Nói xong Tống Viện đợi một lúc nữa vẫn không thấy Lệ Bạc Thâm trả lời, sắc mặt bà ta lập tức trầm xuống, giọng điệu lập tức trở nên lạnh lùng và cứng rắn: "Nói thế nào thì chuyện hôn ước này cũng là do con chính miệng đồng ý, hiện tại mẹ không cho con dễ dàng hủy bỏ như vậy. Vi Trữ đã đợi con nhiều năm rồi, con không thể làm con bé thất vọng. Nói tóm lại là mẹ không cho phép con hủy hôn, từ nay về sau con không được nhắc đến chuyện này nữa!"
Nói xong, Tống Viện nhìn thoáng qua vẻ mặt bình tĩnh của con trai rồi vừa rời đi vừa ngoái lại nhìn chằm chăm vào cổng biệt thự, tựa như có thể nhìn xuyên qua cánh cổng nhìn thấy Giang Nguyễn Nguyễn.
Nhìn bóng dáng của mẹ đang biến mất khỏi tầm mắt, Lệ Bạc Thâm điều chỉnh lại biểu cảm trước khi sải bước vào biệt thự.
Lúc này Tiểu Tinh Tinh đang được Giang Nguyễn Nguyễn ôm vào lòng, cô bé đã ngừng khóc, có vẻ Tinh Tinh không bị ảnh hưởng gì nhiều. Ngay khi nhìn thấy hắn đi vào, cô bé lập tức nhảy xuống khỏi vòng tay của Giang Nguyễn Nguyễn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680729/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.