Ở bên cạnh, Tiểu Tinh Tinh ngoan ngoãn ngồi chơi đùa với búp bê nhưng thỉnh thoảng vẫn không nhịn được mà chú ý đến dì xinh đẹp.
Cô bé cũng đã nghe rõ cuộc trò chuyện của hai người.
Lúc nghe dì xinh đẹp chất vấn cha tại sao lại đuổi học hai anh trai, Tiểu Tinh Tỉnh còn cảm thấy kỳ lạ, cô bé nghĩ rằng mình sẽ nghe lời giải thích của cha, nói ông ấy không làm vậy.
Thế nhưng đợi một lúc lâu vẫn không thấy cha mở miệng. Tiểu Tinh Tinh tức giận mím môi.
Cha là kẻ lừa đảo, là người xấu! Rõ ràng ông ấy đã hứa với cô bé là không đuổi học hai anh trai nữa, không ngờ cuối cùng ông vẫn làm!
Nghĩ đến đây, Tiểu Tinh Tinh tức giận buông đồ chơi trong tay xuống, sau đó chạy lên lầu không thèm nhìn lại.
Cô bé sẽ không còn tin tưởng cha nữa!
Nhìn theo bóng lưng của cô bé, Lệ Bạc Thâm không khỏi cảm thấy đau đầu.
Không cần nghĩ cũng biết, con bé vừa nghe bọn họ nói chuyện xong lại hiểu lầm, giờ lại bắt đầu cáu kỉnh với hắn rồi.
Nếu hắn không giải thích, chỉ sợ con bé sẽ quậy dữ hơn nữa.
Lệ Bạc Thâm nhíu chặt lông mày, trầm giọng nói: "Tôi đã nói vậy với hiệu trưởng, nhưng sau khi thấy Tiểu Tinh Tỉnh cáu kỉnh, tôi đã nói ông ta rằng không cần đuổi học Triều Triêu và Mộ Mộ nữa, cho nên, tôi thực sự không hiểu cô đang nói gì cả, nếu cô cần, tôi có thể hỏi thăm giúp cô."
Giang Nguyễn Nguyễn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680700/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.