Chương trước
Chương sau
Trên đường đến trường mẫu giáo, Tiểu Tinh Tinh ôm cặp sách ngồi ở ghế sau, đôi mắt cụp xuống, cả người thoạt nhìn iu xìu ủ rũ.

Phó Vi Trữ cũng có suy nghĩ sẽ tạo quan hệ tốt với cô bé, ít nhất là ngoài mặt phải vui vẻ mới được.

Thông qua gương chiếu hậu, cô ta quan sát Tiểu Tinh Tinh một lúc rồi giả vờ quan tâm: "Con khó chịu ở đâu à? Có muốn dì đưa con đến bệnh viện không?"

Tiểu Tinh Tinh nghe thấy giọng nói của cô ta nhưng không thèm ngẩng đầu lên.

Phó Vi Trữ cau mày, tiếp tục ôn nhu quan tâm: “Nếu không dì sẽ xin phép cho con nghỉ một ngày, chúng ta về nghỉ ngơi một ngày thì sao?”

Cô ta nói xong vẫn không có phản hồi gì.

Chờ mấy giây nữa Phó Vi Trữ lập tức trở nên mất kiên nhẫn: "Lệ Tinh Tình, dì đang hỏi con đó! Con bày ra sắc mặt gì vậy hả? Giờ nói chuyện đàng hoàng với con cũng không được đúng không?”

Nghe được giọng điệu không vui của cô ta, Tiểu Tinh Tinh không khỏi co rúm người lại, ôm cặp sách chặt hơn.

Phó Vi Trữ nhìn thấy rõ ràng thái độ kháng cự của Tiểu Tỉnh Tinh, sau đó lại nhớ tới đêm qua Tống Viện có kể lý do Lệ Bạc Thâm không muốn với kết hôn cô ta, càng nghĩ càng cảm thấy tức.

Nếu không phải vì thái độ của đứa nhỏ này thì làm sao bây giờ Giang Nguyễn Nguyễn có thể ở bên cạnh Bạc Thâm chứ? Cô ta cũng không cần lo lắng khi Giang Nguyễn Nguyễn trở về nước như vậy!

Suy nghĩ một lúc, trong lòng Phó Vi Trữ càng khó chịu, cô †a lái xe sang bên đường rồi phanh gấp.

Tiểu Tinh Tỉnh không kịp chuẩn bị, mất thăng bằng lảo đảo ngã về phía trước, cô bé mím môi ngước mắt lên nhìn thì thấy đôi mắt rực lửa của Phó Vi Trữ thông qua gương chiếu hậu.

Ánh mắt hai người gặp nhau, Tiểu Tinh Tinh nheo mắt lại, hoảng sợ nhìn xung quanh.

Mỗi lần dì xấu tính này muốn ra tay đều bày ra ánh mắt như thế này.

Nhưng bây giờ cô bé không còn cách nào để cầu cứu...

Phó Vi Trữ nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Tiểu Tinh Tinh thì càng tức giận hơn, cô ta mở cửa xe rồi ngồi vào ghế sau, kế tiếp là đóng sầm cửa lại.

Tiểu Tinh Tinh vội vàng tránh xa cô ta ra nhưng chưa gì đã bị cô ta thô bạo tóm lấy cánh tay.


Tiếng tát đánh giòn giã vang vọng toàn bộ chiếc xe, thỉnh thoảng còn xen lẫn những lời chửi rủa độc ác của Phó Vi Trữ.

Đôi mắt của Tiểu Tinh Tinh đỏ hoe, nước mắt trong hốc mắt không ứa ra thế nhưng cô bé vẫn cắn chặt miệng kìm lại, không muốn khóc trước mặt cô ta.

“Mày còn bướng bỉnh nữa không!" Phó Vi Trữ thấy cô bé vẫn im lặng thì dùng sức nhéo mạnh vào đùi trong của cô bé: "Để tao xem mày có thể chịu đựng được đến mức nào!"

Tiểu Tinh Tinh đau đớn đá vào chân cô ta một cái, nước mắt cứ rơi không kiểm soát được, vừa khóc vừa cố gắng giãy dụa thoát khỏi người cô ta.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.