Tiếng nói vừa dứt, trong xe rơi vào một khoảng trầm mặc. ngắn ngủi.
Giang Nguyễn Nguyễn chợt nhận ra minh vừa nói cái gì, cảm thấy rất hối hận nên rũ mắt xuống không nói lời nào nữa,
Lệ Bạc Thâm nặng nề mà nhìn bên mặt của cô, cảm xúc. dưới đáy mắt ảm đạm bất định.
Người phụ nữ này kháng cự hẳn như thế sao? Vì thế mới nói thẳng muốn đẩy hẳn đến bên cạnh Phó Vi Trữ như vậy?
Một lúc sau Lệ Bạc Thâm mới lạnh lẽo mở miệng trả lời: “Cô ta còn có việc, tạm thời không có ý định rời đi."
Giang Nguyễn Nguyễn tức giận năm chặt tay lái
Phó Vi Trữ có việc không thể chở hản, vậy chẳng lẽ cô có nghĩa vụ này sao?
Nhưng người bên cạnh ngồi vững như bàn thạch, mặc kệ cô nói cái gì cũng không chịu xuống xe.
Giang Nguyễn Nguyễn chỉ có thể đề máy lần nữa rồi chạy khỏi biệt thự nhà họ Tân.
Cùng lúc đó, Phó Vi Trữ cũng bước nhanh đi ra khỏi cửa biệt thự, cô ta trông thấy hình bóng của Lệ Bạc Thâm từ kính chiếu hậu thì säc mặt lập tức tái xanh.
Nhìn thấy xe Giang Nguyễn Nguyễn đi xa, cô ta vội vàng lái xe đi theo,
Sau khi chạy vào quốc lộ, Giang Nguyễn Nguyễn mới nhớ phải hỏi một câu: “Anh đi đâu?"
Lệ Bạc Thâm đã làm việc cả ngày, sau đó lại tới ăn cơm với ông cụ nên lúc này im lặng một cách hiếm hoi, cảm giác. mệt mỏi chậm rãi dâng lên.
Nghe Giang Nguyễn Nguyễn hỏi vậy, hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680682/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.