Hai người trò chuyện thêm đôi ba câu, sau đó thấy thời gian đã không còn sớm nên Tịch Mộ Vỉ đứng dậy tạm biệt fôì rời đi.
Hai đứa nhóc như hai cái đuôi nhỏ đi theo Giang Nguyễn Nguyên khắp căn phòng.
Giang Nguyễn Nguyễn thu dọn một lát mới có thời gian quay người lại hỏi han tụi nhỏ.
“Hôm nay đến nhà trẻ vui không hai con? Có đánh nhau với các bạn không?”
Hai đứa nhóc cẩn thận nhớ lại, sau đó dùng sức gật đầu: “Rất vui, hôm nay khi tan học mấy bạn còn nhét thật nhiều đồ ăn vặt cho tụi con nữa!”
Nghe vậy, Giang Nguyên Nguyễn không khỏi bật cười: “Các con được hoan nghênh như thế sao?”
Mộ Mộ nghiêm trang gật đầu fôì quay qua nhìn Triều Triều, nói: “Hôm nay còn có một bạn nữ nói sau khi lớn lên phải gả cho anh hai nữa!”
“Thật sao?” Giang Nguyễn Nguyên buồn cười nhìn hai đứa nhỏ nhà mình.
Triều Triều hơi sửng sốt, sau đó xụ mặt
nhìn em trai một cái, bên tai hơi đỏ lên: “Có một bạn nói vậy, nhưng con không chịu.1′
Mộ Mộ nắm lỗ tai làm mặt xấu với anh mình.
Nhìn hai đứa nhỏ đùa giỡn với nhau, trên mặt Giang Nguyên Nguyên đêu là ý cười.
Mặc dù thời gian đã không còn sớm, nhưng hai đứa nhỏ vẫn quấn lấy cô kể những chuyện lý thú trong nhà trẻ một hồi. Hầu hết đều là Mộ Mộ nói một hơi thật dài, sau đó Triều Triều đưa ra tổng kết.
Giang Nguyên Nguyên luôn lắng nghe, thỉnh thoảng còn bật cười vì dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-co-vo-am-ap-trinh-giai-yen/3680634/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.