Chương trước
Chương sau
Lệ Bạc Thâm nhìn thấy thì sắc mặt càng âm trầm: “Con với cô kia có gì để nói? Ve sau gặp tốt nhất là coi như không quen, không được qua lại với cô ta.”

Nếu người phụ nữ kia không có ý định nhận con gái, hắn sẽ làm theo ước muốn của cô!

Tiểu Tình Tỉnh bị giọng điệu của ba làm hoảng sợ, sững sờ mấy giây mới không vui bĩu môỉ, viết lên trên quyển vở: Tại sao?

Không đợi Lệ Bạc Thâm trả lời, cô bé lại vội viết một câu: “Con rất thích dì, dì rất tốt với con, rất dịu dàng, con muốn ở chung với dì!lf

Sự yêu thích ngay thẳng của con bé làm Lệ Bạc Thâm cảm thấy đau lòng, nhưng lại không thể không đối mặt với hiện thực, hắn không cảm xúc mà nói: “Bởi vì cô ta đã có con của mình, không cần thêm một đứa.”

Nghe vậy, trong mắt Tiểu Tỉnh Tinh tràn đầy mờ mịt.

Cô bé biết hai anh trai đó, mà dì xinh đẹp vẫn rất tốt với cô.

Nhưng dường như ba rất ghét dì.

Tiểu Tỉnh Tỉnh không khỏi mất mát.

Thấy con bé chịu yên lặng, Lệ Bạc Thâm sai trợ lý đê máy, rời khỏi trang viên Tần gia.

Trên đường, góc áo hắn lại bị kéo haì lần.

Lệ Bạc Thâm cau mày nhìn sang.

“Vậy mẹ con đi đâu rồi?” Tiểu Tỉnh Tình tủi thân nhìn hắn, trong đôi mắt to đầy vẻ hoang mang.

Dì xỉnh đẹp là mẹ của hai anh trai nhỏ, cho nên cô bé không thể thân cận với dì, vậy mẹ của cô đâu?

Hàng chữ này làm mắt Lệ Bạc Thám nhói đau, hắn chật vật nhìn sang chỗ khác, nhất thời không biết nên đáp lại thế nào.

Tiểu Tỉnh Tinh đang hỏi hắn, mẹ con bé ở đâu.

Hắn biết đáp án này, nhưng sao có thể nói cho con bé biết sự thật tàn nhẫn đó?

Người phụ nữ kia đã có gia dinh mới, dù con gái ruột gần ngay trước mắt, cô cũng không muốn đi qua nhận nhau…

Càng nghĩ, sắc mặt Lệ Bạc càng khó xem, nửa ngày sau vẫn không nói ra câu nào.

Hắn không nói gì, Tiểu Tinh Tỉnh vẫn dán

mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

Sau một lúc lâu, Lệ Bạc Thâm hung tợn nghiến răng, không vui mà nói: “Không biết, ba không biết cô ta ở đâu, con cũng đừng hỏi vấn đê này nữa! Con có ba là đủ rồi, không cần mẹ!”

Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Tinh Tinh nhìn chằm chằm ba mình mấy giây, sau đó mới chậm rãi cất quyển vở đi, cúi đầu không nói gì nữa.

Mãi đến khi về nhà, hai ba con đều không nói thêm câu nào.

Biệt thự Tần gia, sau khi Lệ Bạc Thâm rời đi, cảm xúc của Giang Nguyễn Nguyễn rõ ràng không đúng lắm.

Tần Vũ Trì nhìn ra, nhưng cũng không nói rõ, anh ta dẫn cô xuống Lâu, vừa uống trà vừa tìm đủ loại chủ đề thiên nam địa bắc để trò chuyện.

Nhìn bầu không khí giữa hai người cũng không tệ.

Sau khỉ bị đuổi ra ngoài, Tân Vũ Phỉ liền về phòng mình, lúc này đi ra muốn xem tình hình như thế nào. Nhìn thấy anh mình ngồi nói chuyện với Giang Nguyễn Nguyễn trên sa lon,


Nói xong, cô đứng dậy chạy lên lầu.

Tân Vũ Trì vội vàng đi theo.

Bên kia, Tân Vũ Phỉ cũng nghi ngờ đứng dậy rồi đỉ theo.

Cô ta không tin người phụ nữ này, nhưng chuyện này liên quan đến ông nội, cô vẫn rất quan tâm. Hơn nữa cô ta cũng muốn xem có phải người này thật sự có bản lĩnh như đã nói hav khônq!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.