Vì lỡ bỏ việc trên tập đoàn nên Lãnh Mạc Thiên đành ở nhà luôn với Tô Mộc Hy. Hai người ngồi trên sofa xem tivi, nói hai người nhưng thực chất chỉ mỗi Tô Mộc Hy xem còn Lãnh Mạc Thiên xử lý công việc qua máy tính.
- Này Lãnh Mạc Thiên! - Cô liếc liếc nhìn biểu đồ trên màn hình laptop của anh
- Hửm?
- Anh đang làm gì vậy?
- Làm việc
- Tôi tưởng anh xong việc từ lúc sáng rồi chứ!?
- Việc chưa bao giờ là hết, sáng nay xong việc tôi còn thời gian rảnh nên ghé về ăn cơm thôi - Anh không định nói cho cô biết là anh bỏ việc để về nhà ăn cơm với cô
- Tôi giúp anh được không?
- Giúp? Ý cô là giúp tôi làm việc?
- Ukm...tôi ở nhà mãi cũng chán với lại anh cứu tôi rồi còn cho phép tôi ở đây, tôi muốn làm gì đó giúp anh
- Hừm... - Anh nhìn cô hồi lâu rồi đẩy chiếc laptop qua - Cô xem xem có hiểu không?
Tô Mộc Hy thấy anh đồng ý liền vui vẻ nhìn màn hình. Chỉ vài phút sau, cô quay sang anh "Biểu đồ này có phần không ổn lắm" Lãnh Mạc Thiên hơi ngẩn người, anh nhếch nhẹ khóe môi "Cô nói thử xem" Tô Mộc Hy chỉ vào một biểu đồ rồi nói ra cái mà cô thấy không ổn ở đây. Cô hứng khởi nói mà không để ý đến nụ cười càng rõ trên môi anh.
Sau khi nói xong, Lãnh Mạc Thiên vỗ vỗ tay "Rose, cô rất giỏi!" Tô Mộc Hy mở to mắt ngạc nhiên nhìn anh. Anh xoa đầu cô "Điều mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-chi-yeu-minh-em/1328081/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.